Chương 781:
Buổi trưa.
Mộ Tấn Dương sau khi xử lý xong công việc thì ngồi đợi điện thoại của Diệp Du Nhiên nhưng đợi mãi vẫn không thấy đâu.
Cuối cùng không đợi được nữa nên Mộ Tấn Dương đành phải sượng mặt mà gọi cho cô.
Điện thoai nhanh chóng có người bắt máy, Mộ Tấn Dương lúc này đã nguôi giận nói: “Em nói trưa nay muốn ăn cơm mà, sao không thấy người “Đột nhiên có việc phải ra ngoài nên hiện tại em đang ở trên tàu lửa, có chuyện gì thì đợi em về rồi nói, vậy nhé.” Diệp Du Nhiên nói một hơi rồi cúp điện thoại.
Mộ Tấn Dương thấy điện thoại của mình cúp thì mặt mày tái mét, không nhịn được nên đá quăng luôn chiếc điện thoại ra ngoài.
Sau đó, liền đứng dậy đi ra.
xi
Về phần Diệp Du Nhiên, cô nhìn chiếc điện thoại vừa mới cúp máy, thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Vốn dĩ, hôm nay cô không cần phải đi công tác nhưng cô không muốn ở lại Vân Châu, cô muốn được ở một mình, bình tĩnh suy nghĩ về mọi việc.
Cũng không phải chuyện gấp gáp gì nên cô chọn tàu lửa, tàu lửa chạy chậm nên cô có thể tranh thủ thời gian để được yên tĩnh một mình.
Nhưng cô lại quên mất tính cách của Mộ Tấn Dương, anh sẽ không để mặc cô chạy khắp nơi một mình.
Huống hồ, hiện tại cô đang “tức giận”.
Cô ngồi tàu lửa cả ngày mới tới được thành phố L. Nhưng khi cô nhận phòng khách sạn, tắm rửa xong và đi ra thì đã thấy Mộ Tấn Dương đang nghiễm nhiên ngồi trên ghế sofa điều hành công việc.
Cô giật mình đánh rơi cả khăn mặt: “Sao anh lại tới đây?” Đúng lúc Mộ Tấn Dương vừa cúp điện thoại, ngước lên, cau mày nhìn cô: “Sao? Anh không được tới đây à?”
Diệp Du Nhiên không nói gì chỉ cúi người nhặt khăn lên rồi đi vào nhà tắm.
Chỉ là bây giờ cô không muốn gặp anh.
Cô sợ mình không kềm chế được mà hẳn học với anh. Mộ Tấn Dương ở phía sau nhanh chân bước tới kéo khắn tắm của cô ra vứt sang một bên rồi lấy máy sấy bắt đầy sấy tóc cho cô.
Diệp Du Nhiên bị hành động liên tiếp của anh làm cho ngỡ ngàng, cô từ chối: “Em không...”
Mộ Tấn Dương đặt tay lên đỉnh đầu cô và nói: “Đừng nhúc nhích”