Chương 364:
Nói xong, cô mở cửa rời đi ngay, anh nghe cô nói muốn đi tìm An Hạ thì không cố chấp đòi đi cùng cô nữa.
Con gái luôn có những chuyện không muốn nói cho đàn ông biết.
Mộ Tấn Dương nghĩ vậy thì cảm thấy hình như mình đang nuôi một cô con gái.
Con gái sao?
Một cô con gái có khuôn mặt giống Diệp Du Nhiên…
Ý tưởng này không tệ.
Chỉ là…
Anh nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt dần dần trở nên ảm đạm.
***
Cô ra ngoài nhưng không đi tìm An Hạ, mà đi thẳng vào thang máy xuống lầu một.
Vì ở ngoại thành nên cảnh đêm ở suối nước nóng rất đẹp, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy thấp thoáng sao trên trời.
Cô há miệng thở ra một làn khói.
Đúng lúc này, có tiếng bước chân tới gần.
Có người đang đi tới bên này, tiếng bước chân rất nhẹ, có lẽ là một cô gái.
Diệp Du Nhiên vừa quay đầu đã thấy chính là cô gái đã xông vào thang máy đụng cô lúc sáng.
Ánh mắt cô thoáng qua tia ngạc nhiên: “Là cô sao?”
Cô ta nghe vậy thì trên mặt hiện rõ sự ngạc nhiên và vui mừng, giọng lên cao: “Cô biết tôi à?”
Cô lên tiếng giải thích: “Ban ngày, cô là người đã xông vào thang máy, còn cả trong phòng bao tối nay nữa…”
Cô nói đến đây thì dừng lại, vẻ vui mừng trên mặt cô gái dần biến mất, cô ta gật đầu khẽ nói: “Đúng vậy, là tôi.”
Cô ta nói với vẻ hơi hụt hẫng, nụ cười cũng trở nên gượng gạo: “Tôi có việc, tôi đi trước đây.”
Nói xong cô ta quay người đi, đi được nửa bước thì quay đầu lại nhìn Diệp Du Nhiên: “Thật ra trước đây tôi có quen cô.”
Không đợi cô hỏi, cô ta đã quay đi, bước chân vội vàng đến lạ thường.
Đợi cô phản ứng lại đuổi theo thì đã không thấy bóng dáng cô ta đâu nữa.
Cô đành quay về phòng, trên đường về cô nghĩ mãi không ra là đã gặp cô ta ở đâu.
*** Cả nhà tải app truyện hola đọc nhiều khích lệ nhóm nhé!
Sáng hôm sau, Diệp Du Nhiên bị tiếng ồn bên ngoài hành lang đánh thức.
Tiếng bước chân đi qua đi lại, tiếng nói chuyện, tiếng tranh cãi ồn ào khiến cô rất bực bội.