Chương 331:
Mộ Tấn Dương không đề cập tới chuyện ngày hôm qua nửa chữ, ngược lại làm Diệp Du Nhiên không có cách nào mở miệng.
Cô yên lặng một lát, rồi nhìn anh một cái: ”Tôi đợi anh cùng nhau về nhà.”
“Buổi tối tôi còn phải đi tiếp khách.” Trả lời trầm nhìn cô một cái, sắc mặt khó hiểu.
Anh đang nói hành tung của anh với cô sao? Anh không tức giận nữa rồi?
Diệp Du Nhiên chớp mắt: ”Vậy tôi càng phải đi cùng với anh.”
Mộ Tấn Dương híp mắt lại, ánh mắt lơ đãng nhìn đến chân cô, giống như đột nhiên nhớ đến chuyện gì, sắc mặt u ám.
”Cởi giày.”
“A.” Diệp Du Nhiên trả lời một tiếng, ngoan ngoãn cởi cả hai chiếc giày ra, sau đó gác hai chân lên ghế sofa.
Mộ Tấn Dương bước đến, nhìn thấy cái chân bị thương của cô không sưng lên, sắc mặt dịu đi: ”Em đi theo tôi chỉ vướng chân.”
Vướng chân?
Diệp Du Nhiên hỏi anh: “Anh muốn đi làm gì?”
“Không cần em quan tâm.” Mộ Tấn Dương quay người trở lại trước bàn làm việc, bắt đầu thu xếp tài liệu.
Diệp Du Nhiên ngồi trên ghế sofa, tiếp tục cầm điện thoại chơi trò chơi ban nãy.
Bình thường một lần là cô có thể qua cửa, hôm nay cô chơi hai mươi lần đều không qua được.
Mộ Tấn Dương phía bên kia, mặc dù ánh mắt vẫn nhìn vào đống tài liệu trước mặt, nhưng là, lòng anh đã sớm bay đến trên người Diệp Du Nhiên đang ngồi trên ghế.
Anh chăm chú nhìn đống tài liệu trước mặt vài phút không dời mắt, cuối cùng cũng không nhịn được nữa ngẩng đầu nhìn Diệp Du Nhiên.
Diệp Du Nhiên khoanh chân ngồi trên ghế sofa, toàn bộ cơ thể nhìn qua nhỏ bé, áo lông rộng thùng thình che lấy cô, làm cho khuân mặt trắng nõn của cô nhìn có phần thiếu sức sống.
Mộ Tấn Dương nhíu nhíu mày, gọi điện thoại nội bộ: ”Làm một ly trà sữa nóng, nhanh lên.”
Nói xong liền cúp điện thoại, bật điều hòa trong phòng lên.
Sức khỏe anh rất tốt, chịu được nóng lạnh, nhưng mà Diệp Du Nhiên không như thế, rõ ràng là lạnh co người lại, thế mà hết lần này tới lần khác không nói một câu.
…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!