Chương 1030;
Tình cảm của hai anh em càng ngày càng phát triển tốt hơn, chỉ là một lần cả nhà ra ngoài du lịch khắp nơi mà đã xảy ra †ai nạn xe cộ, ba và mẹ đều mất, em gái vốn có bệnh tim từ nhỏ sau khi trải qua tai nạn xe cộ xe thì lại càng nghiêm trọng hơn.
Từ đó về sau, Lâm Hào Kiệt liền gánh vác trách nhiệm chăm sóc em gái.
Lâm Tố Nghỉ vẫn luôn biết cô là gánh nặng trong cuộc sống của Lâm Hào Kiệt.
Lâm Hào Kiệt mang theo cô ta, cả một đường gánh vác trách nhiệm, cho dù là lúc khó khăn nhất cũng không hề bỏ rơi cô ta.
Anh trai tốt với cô ta, yêu thương cô ta, cô ta đều biết hết. Một năm kia Lâm Hào Kiệt mang theo một số tiền lớn về nhà, sau đó là dẫn theo Bác sĩ và người giúp việc, Lâm Tố Nghi nửa tỉnh nửa mê hiểu được cái gì đó những cũng không dám nói ra
Trong trí nhớ của cô ta, anh trai là một người lương thiện và dịu dàng nhất.
Phong Hải nghe thấy tiếng gọi “anh trai” này, ly cà phê vừa bưng lên trong tay lập tức rơi xuống mặt đất vỡ nát, phát ra một tiếng xoảng giòn vang.
Diệp Du Nhiên ở bên kia ôm Lâm Mộc Tây vào trong ngực. Cả nửa ngày sau, âm thanh của Phong Hải mới vang lên ở trong phòng: “Mộ Tấn Dương, cậu thật có bản lĩnh”
Trên mặt của anh ta cũng không còn biểu cảm bình thản và trấn định như lúc nấy, trong mắt mang theo hận ý khắc cốt, giọng nói cũng có chút khàn khàn.
Mộ Tấn Dương buông đôi đũa trong tay xuống, mắt hơi híp lại, không nhanh không chậm mở miệng nói: “Bàn về bản lĩnh thì tôi cũng không có bản lĩnh lớn bằng anh Lâm đây, anh dùng con của tôi để làm vật thí nghiệm, còn nghệnh ngang đưa thẳng bé đến thành phố Vân Châu. Anh Lâm Hào. Kiệt, bản lĩnh của anh lớn hơn tôi nhiều”
Biểu cảm trên mặt của Lâm Hào Kiệt rất kinh ngạc: không có để bọn họ đến thành phố Vân Châu”
Lúc này, anh ta mới quay đầu nhìn Lâm Mộc Tây. Năm đó, thứ mà anh ta để cho người khác lấy từ trong bụng. của Diệp Du Nhiên ra đã lớn như vậy rồi?