Chương 1009:
“Nhưng mà em phải đi làm mà” Cô cũng có công việc của mình!
Mộ Tấn Dương cúi xuống thất dây an toàn cho cô, sau khi thất xong rồi thì một tay khoát qua lưng ghế của cô, ánh mắt xa xăm: “Không cần nữa, Phong Hải rất nhanh sẽ tìm tới cửa, có lẽ cũng không thể giải quyết hòa bình được”
Nói như vậy thì lúc Phong Hải tìm tới cửa sẽ vạch mặt? Thấy bộ dạng đã hiểu rồi của Diệp Du Nhiên, Mộ Tấn Dương mới mở miệng một lần nữa: “Cho nên, phải quý trọng thời gian hiện tại, ra ngoài chơi một chút”
Anh thật sự rất lo lắng sau này sẽ không có thời gian nữa. Diệp Du Nhiên ở bên cạnh anh, ngay cả một hôn lễ mà anh cũng không thể cho cô được, cũng không có tình yêu như. bình thường, chưa từng đi hẹn hò với nhau...
Anh vẫn còn có rất nhiều chuyện muốn làm, chỉ là có lẽ không kịp nữa rồi...
Diệp Du Nhiên luôn cảm thấy câu nói này của Mộ Tấn Dương có ý nghĩa sâu xa gì đó.
Chỉ là nhìn thấy dáng vẻ hào hứng của Mộ Tấn Dương, cô cũng không đành nói lời mất hứng.
Diệp Du Nhiên mỉm cười gật đầu: “Ừm, anh nói sao thì là vậy”
Tùy hứng buông bỏ hết tất cả mà đi ra ngoài vui chơi, hình như cảm giác cũng không tệ.
Có lẽ bởi vì từ lúc bắt đầu đã nhìn thấy bộ dáng hào hứng của Mộ Tấn Dương, cho nên Diệp Du Nhiên đối với cái gọi là “hẹn hò” cũng ôm ấp chờ mong rất cao.
Kết quả sau khi Mộ Tấn Dương dẫn cô tới cung điện Hải Dương, sau đó lại đến khu vui chơi...
Có điều, hai người yêu nhau ở cùng một chỗ, có làm cái gì cũng không thấy nhàm chán. Diệp Du Nhiên nghe tiếng thét chói tai liên hồi kia thì sau lưng phát lạnh, lôi kéo Mộ Tấn Dương, vô cùng đáng thương nói: “Thôi bỏ đi, em... em sợ độ cao”
Con ngươi của Mộ Tấn Dương xoay chuyển nhìn cô, đáy mắt rõ ràng lộ ra vẻ thất vọng.
Diệp Du Nhiên mỉm cười chỉ ra phía sau lưng của Mộ Tấn Dương: “Nhưng mà chúng ta có thể ngồi đu quay ngựa”
Sắc mặt của Mộ Tấn Dương lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được thay đổi mấy lần, trong lúc Diệp Du Nhiên cho rằng Mộ Tấn Dương sẽ lập tức muốn nói ra một câu
“Em cho rằng em là học sinh tiểu học sao”, anh lại nghiêm túc nói: “Có thể đổi một cái khác không?”
Diệp Du Nhiên liền vội vàng gật đầu: “Có thể chứ”
Trong đầu của cô cũng đang suy nghĩ đến cảnh tượng Mộ Tấn Dương ngồi trên đu quay ngựa... xác thực cũng không quá thích hợp.
Mộ Tấn Dương nghe như vậy cong môi nở nụ cười.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!