Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực (Dị Bản)

CHƯƠNG 696: BÍ MẬT THEO DÕI CÔ

Từ tối hôm đó, trong quán bar Ngọc Hoàng Cung, sau khi giúp cô, Bùi Dục Ngôn và cô chia tay ở cửa không mấy vui vẻ, đến bây giờ đã mấy ngày không nhìn thấy anh ta. Cũng không biết Bùi Dục Ngôn đột nhiên tìm đến cô là có chuyện gì. Người ta cũng đã trông thấy cô rồi, cô đành phải đi tới.

“Có chuyện gì không?” Tô Ánh Nguyệt đi đến trước mặt anh ta, kéo cổ áo cao lên.

Hôm nay gió hơi lớn.

Đầu tiên anh giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ và nói: “Giờ này, còn chưa ăn cơm nhỉ?”

Tô Ánh Nguyệt thấy nhiều người đi qua đi lại mà hai người cứ đứng ở cửa ra vào cũng không hay lắm, dứt khoát mở miệng nói: “Chưa, cùng đi ăn đi.”

Có chuyện gì thì vừa ăn cơm vừa nói, còn có thể tiết kiệm không ít thời gian. Nếu không có việc gì, Bùi Dục Ngôn cũng sẽ không tới tìm cô.

Hai người tìm nhà hàng ngồi xuống.

Tô Ánh Nguyệt cũng không khách sáo với Bùi Dục Ngôn, trực tiếp gọi đồ mình muốn ăn rồi đưa menu cho Bùi Dục Ngôn. Anh gọi xong đồ ăn thì đặt menu xuống, nghe thấy Tô Ánh Nguyệt hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Từ khi hai người gặp ở của tập đoàn LK đến khi ngồi trong nhà hàng cô không nói quá mười câu, trong đó có hai câu đều là “Có chuyện gì sao?”

Không có chuyện thì anh không thể tìm cô sao?

Nhắc đến, lần trước đúng là hai người chia tay không vui vẻ, anh không có chuyện gì đúng là cũng không có lý do tìm cô. Mà cô càng ngày càng tỏ ra không ưa anh, càng khiến anh chứng thực suy nghĩ trong lòng mình, đây cũng mục đích hôm nay anh tìm đến Tô Ánh Nguyệt.

“Hiện tôi xem như bạn hợp tác phải không?” Lúc nói lời này, Bùi Dục Ngôn bình tĩnh nhìn chăm chú Tô Ánh Nguyệt, giọng điệu nặng nề.

Tô Ánh Nguyệt trầm ngâm một lát, nói: “Có thể nói như vậy.”

“Đã coi tôi là bạn hợp tác, vậy thì có phải có một số chuyện em nên nói rõ với tôi hay không?” Bùi Dục Ngôn dứt lời, đưa tới trước mặt cô một tấm hình.

Tô Ánh Nguyệt nhìn anh ta một cái, hờ hững cầm ảnh chụp lên. Cảnh mờ ảo, hai bóng người quen thuộc chỉ có thể nhìn thấy dáng. Tô Ánh Nguyệt không khỏi híp mắt lại, chăm chú nhìn rồi đặt tấm ảnh xuống.

“Anh Bùi có chuyện gì, không ngại nói thẳng.” Ánh mắt cô nhìn Bùi Dục Ngôn cực kỳ thản nhiên, như là cô không hề biết gì.

Sắc mặt Bùi Dục Ngôn hơi lạnh, đang định mở miệng, thì nhân viên phục vụ đã mang thức ăn tới. Anh đành phải nuốt lời đã đến bên miệng lại, đợi nhân viên phục vụ đi rồi, anh mới thấp giọng nói: “Chúng ta người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, người trên hình này có phải Trần Minh Tân hay không?”

Chắc là mấy ngày trước, khi Trần Minh Tân đi ra ngoài với cô thì bị chụp lén.

“Không ngờ anh còn có tố chất làm phóng viên đấy.” Tô Ánh Nguyệt mỉm cười, cũng không trả lời thẳng vào vấn đề, tỏ vẻ rất bình tĩnh.

Bùi Dục Ngôn nhíu mày, đây chính là một trong những nguyên nhân anh không thích giao thiệp với phụ nữ, phụ nữ quá thích vòng vèo, đồng thời có thể cùng một việc tìm đủ loại cớ và lý do, sau đó cuốn người ta vào.

Anh rất ghét điểm này của phụ nữ.

Anh quyết định nói trắng ra: “Trần Minh Tân còn sống, đồng thời còn tìm em, tại sao em không nói chuyện này cho anh?”

“Dù tôi không nói cho anh, không phải anh cũng biết rồi sao?” Tô Ánh Nguyệt cây ngay không sợ chết đứng hỏi lại.

Bùi Dục Ngôn bị cô làm cho nghẹn họng, sắc mặt cũng không tốt lắm.

“Em vậy là có ý gì?” Sắc mặt anh trầm xuống, rất rõ ràng đã sắp mất kiên nhẫn.

Tô Ánh Nguyệt thu lại sắc mặt, vẻ mặt thành thật nói: “Anh Bùi, trước kia tôi đồng ý hợp tác với anh, nói hết chuyện tôi biết cho anh là vì tôi tin tưởng năng lực của anh, nhưng qua thời gian dài như vậy, anh vẫn không tra ra cái gì, về tin tức của chồng tôi, tôi nói cho ai hay không nói cho ai đây cũng là tự do của tôi, hơn nữa, ngay từ đầu mục tiêu của chúng ta rất rõ ràng, tôi muốn biết tin tức của Trần Minh Tân, anh muốn điều tra Grissy, hiện tôi đã biết tin tức của anh ấy nhưng không nói cho anh, điểm này không hề xung đột với hợp tác ban đầu của chúng ta.”

Bàn tay Bùi Dục Ngôn đặt trên bàn ăn đã nắm chặt thành quyền, rõ ràng đã nổi giận: “Em qua cầu rút ván đấy à? Cho tới bây giờ không ai có thể chiếm lợi ích từ tôi.”

“Thời gian dài như vậy, anh có tra được một chút chuyện gì liên quan đến Trần Minh Tân sao? Những chuyện có liên quan đến Grissy mà tôi biết không phải đều đã nói cho anh hết rồi sao? Tôi cũng muốn hỏi anh một chút, giữa chúng ta, rốt cuộc là ai lợi dụng ai?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!