Thời gian dường như dừng lại, Lâm Giang Mộ hít sâu đè nó lên trên cái bô, ngồi xổm xuống, nhìn chăm chăm vào Giang Dạ một cách nghiêm túc, nói: "Giang Dạ, con không được đi tè ở trên giường giống như hôm qua."
Cô chỉ về chiếc giường rồi lại chỉ khăn trải giường bẩn thành đống chưa kịp giặt ở trong góc phòng ngủ: "Thế này là làm sai, khăn trải giường ướt thì chúng ta sẽ không ngủ được."
Cuối cùng cô chỉ chỉ vào bụng nó, nói: "Sau này, ngày nào trước khi đi ngủ con cũng phải đi vệ sinh ở đây, biết chưa?"
Nó mở to mắt, đôi lông mày thưa thớt hơi vàng nhướng lên đầy mơ màng.
“Hiểu không?" Cô lại chỉ vào cái bô.
Nó gật đầu dường như đã hiểu.
Sau mười phút giằng co, Lâm Giang Mộ nghe được tiếng nước liên tục và giọng nói ngạc nhiên mừng rỡ của hệ thống ở trong đầu.
"Uầy, thành công rồi! Giang Dạ nhỏ giỏi quá!"
Lâm Giang Mộ nói: "Giỏi lắm, con mặc quần vào đi."
Hệ thống: "Kí chủ, Giang Dạ nhỏ chưa có sức mặc quần áo đâu."
Lâm Giang Mộ chỉnh quần áo lại cho nó xong thì bế lên giường, cầm cái bô xuống dưới tầng đổ vào trong hố xí.
Quay về phòng, cô nhìn thấy nó vẫn ngồi ở chỗ cũ, ôm cái bình sữa rỗng, là bình sữa mà cô tiện tay đặt trên tủ đầu giường sau khi rửa xong.
Cô bước đến rút bình sữa trong lòng nó ra, đạt nó nằm thẳng ra.
"Ngủ được rồi." Cô nói với nó.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!