Chương 568
Cô ta nói như thể mình là một bà hoàng không ai bì nổi.
“Cô Ngụy, tôi cười, cô không hỏi lý do đã đánh người? Đây là cách giáo dục của một người ở tầng lớp thượng lưu sao?”
Lương Tiểu Ý nói: “Tôi chỉ đang nghĩ bản giới hạn Chanel của cô lại có thể dễ dàng bị rách như thế, còn không bằng bộ đồ hàng chợ trên người tôi. Bộ đồ trên người tôi tuy không đắt nhưng rất bền đó. Cô cho rằng tôi đang cười gì chứ?”
Không hỏi lý do đã đánh người. Ngay cả khi Lương Tiểu Ý cười nhạo Ngụy Na thì cô ta cũng không nên đánh người.
Có thể thấy, với cách giáo dục này, nhà họ Ngụy không cần Tô Lương Mặc ra tay, sớm muộn cũng sẽ sụp đổ.
“Đúng thế, đồ hàng chợ mà còn không bền thì còn có ưu điểm gì chứ? Bộ đồ trên người cô, cũng chỉ có ưu điểm về chất liệu mà thôi” Ngụy Na bị Lương Tiểu Ý nói có chút không thoải mái, lập tức châm biếm mỉa mai cô.
Đúng vào lúc này, Lục Trầm ôm một bộ đồ bước đến.
“Lương Mặc, đây là thứ cậu cần sao? Tại sao tự nhiên lại cần…” Lục Trầm vội vàng xuống lầu, lúc bước đến đây đã nhìn thấy Ngụy Na: Một giọng nói đầy hoài nghỉ, Lục Trầm quay đầu nhìn Tô Lương Mặc hỏi: “Cậu mua hàng nhái à?”
Hỏi xong, Lục Trầm tự mình phủ nhân, Tô Lương Mặc sẽ mua hàng nhái sao? Đừng đùa như thế chứ!!
“Nếu nhà họ Tô phá sản” Ý của anh nghĩa là người phụ nữ trước mặt mới mặc hàng nhái.
“Lục Trầm, người phụ nữ kia định mua tớ một đêm, cậu thấy sao?” Tô Lương Mặc chỉ vào Ngụy Na, lãnh đạm nói.
Lục Trầm suýt nữa thì hộc máu: “What? Còn có người muốn mua cậu một đêm? Tôi nghĩ cô ta có tán gia bại sản cũng không đủ mua Tô Lương Mặc cậu một đêm đâu”
“Khụ khụ” Lục Trầm bước đến chỗ Ngụy Na: “Nghe nói cô định mua bạn tôi một đêm sao?”
Ngụy Na đương nhiên cũng nhìn thấy Lục Trâm, thật ra, lúc Lục Trầm đến cô ta đã nhìn thấy rồi. Khuôn mặt đẹp trai, ăn mặc chỉnh tề khiến Lục Trầm tỏa sáng trước mặt mọi người.
Ngụy Na nhìn người đàn ông trước mặt, không trả lời mà hỏi ngược lại: “Anh lại là ai?”
Mọi chuyện hôm nay không thuận buồm xuôi gió chút nào, ai cũng có thể ở trước mặt Ngụy Na diễu võ dương oai. Tất cả mọi thứ đều bắt nguồn từ người phụ nữ tỉ tiện đáng chết này.
Lục Trầm cười, anh vốn có một đôi mắt hoa đào, lúc không cười có chút nghiêm nghị, nhưng một khi anh cười liền mưa thuận gió hòa. Hoàn toàn khác với Tô Lương Mặc. Ngụy Na nhìn Lục Trầm sau đó chuyển sàng nhìn Tô Lương Mặc.
Nhìn người này, nhìn người kia, hình như… có chút nuối tiếc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!