Chương 549
Dựa vào đâu mà không hỏi ý kiến của cô đã chạy đến trước mặt cô?
Dựa vào đâu mà đứng ở đây, tự cho là đúng mà vạch trần cô?
Những năm qua, cô đã thay đổi rồi!
“Lương Tiểu Ý, tất cả mọi người đều thay đối nhưng anh không tin em thay đổi” Tô Lương Mặc nói một cách chắc chắn: “Đừng có dùng những lời chua ngoa cay nghiệt để bôi nhọ chính mình, cũng không cần cố tình đuổi anh đi, càng không cần dùng từ ích kỷ để miêu tả mình. Lương Tiểu Ý, em là người như thế nào, anh biết rõ nhất!”
Lương Tiểu Ý tức giận… Đương nhiên, cũng có thẹn quá hóa giận.
Gật đầu, dùng hết sức gật đầu, “Được, cậu Tô, tôi sẽ cho anh xem, suy nghĩ của anh sai hoàn toàn!” Cô nói xong, cô đặt túi đồ xuống, không nói lời nào, lấy một cái chai từ bên trong ra.
Tô Lương Mặc còn chưa nhìn rõ, cô đã mở nắp chai, uống ừng ực.
Người đàn ông nheo mắt nhìn, nhìn thấy chữ được viết trên chai. Anh bước đến cướp chai rượu: “Lương Tiểu Ý, em điên rồi!” Cướp được chai rượu, anh liếc nhìn thân chai, rượu trắng 45 độ.
Anh giận dữ trừng mắt nhìn người phụ nữ bị anh túm chặt tay: “Lương Tiểu Ý, em khá lắm! Rượu trắng 45 độ mà em uống một hơi hết nửa chai”
“Trả lại cho tôi!” Cô với tay cướp lại chai rượu, Tô Lương Mặc làm sao có thể đưa lại cho cô chứ, cánh tay giang ra kéo cô vào trong lòng, giận dữ hét lên: “Thủ đoạn em chứng minh cho anh suy nghĩ của anh sai là uống rượu sao?” Giọng nói kèm theo sự phẫn nộ: “Đây chính là điều em muốn chứng minh cho anh xem? Chứng minh em đã không còn là em của năm năm trước nữa, biết uống rượu rồi?”
Rượu vào bụng, lúc đầu không có cảm giác gì, một lúc sau, càng ngày càng chóng mặt, khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông đang phẫn nộ… Ha ha ha, không thể không nói, bộ dạng tức đến hộc máu của anh ở trong mắt cô, thật là hả hê lòng người!
Không phải luôn mồm nói người khác thay đổi, cô không thay đổi sao?
Chọc tức anh là điều tuyệt vời nhất! Đỡ mất công dây dưa với anh vì chuyện ly hôn. Trực tiếp thừa kế tài sản là tốt nhất!
Có chút men say trong người, Lương Tiểu Ý suy nghĩ một cách phóng khoáng.
“Đưa cho tôi!” Cô với tay lấy chai rượu. Tô Lương Mặc một tay ôm cô chặt hơn, một tay giơ chai rượu lên cao.
Lương Tiểu Ý tức giậi Bàn tay sờ mó lung tung trên người anh… nheo mắt lại.
Giữ mình suốt năm năm, Tô Lương Mặc làm sao có thể chịu được hành động chòng nghẹo này của cô… Đương nhiên, Lương Tiểu Ý không cho răng đây là chòng nghẹo.
“Đừng có sờ lung tung” Anh mắng cô. Cô dường như không nghe thấy. Hai tay Lương Tiểu Ý sờ trên người anh… Aal Tìm thấy rồi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!