Chương 364
Mười phút trôi qua, cô liếc nhìn điện thoại, không có ai trả lời.
Hai mươi phút trôi qua, cô lại cầm điện thoại lên nhìn, không có ai trả lời.
Nửa tiếng trôi qua, vẫn không ai trả lời.
Thời gian dần dần trôi qua, trái tim Lương Tiểu Ý càng lúc càng bất an.
Cô mím chặt môi, hai tay khoanh trước ngực, cô ngồi yên trên ghế sofa không nói năng gì.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại của cô vang lên.
Hai mắt cô sáng rực, trên mặt lộ ra vài phần thả lỏng, đôi mắt căng thẳng nghiêm túc của cô từ khi biết Ôn Tình Noãn bị bắt cóc, lần đầu tiên ánh lên vài tia thoải mái… Cô cứ nghĩ là điện thoại của Tô Lương Mặc, nên cô nhanh chóng cầm điện thoại trên bàn lên, không nhìn xem ai gọi mà vội vã ấn nút nghe luôn.
13:38 Lương Tiểu Ý nghe điện thoại.
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng khóc xé lòng của Ôn Tình Noãn: “Tiểu Ý, cứu tớ! A… đừng đánh nữa!”
AI Hul AI Huil Là Ôn Tình Noãn!
Lương Tiểu Ý hô hấp dồn dập, ánh mắt giận dữ, hai tay nắm chặt thành nắm đấm run run đặt trên ngực.
“Cô Lương, cô nghe cho kỹ đây. Chỉ khi nào nhận được tiền chúng tôi mới thả người, trước 4:30 chiều nay, nếu cô không mang đủ tiền đến nhà kho số 9 khu công nghiệp Đồng Xuyên, thì người bạn thân từ bé lớn lên bên nhau của cô không tránh khỏi phải chịu tội đâu”
Nghe thấy giọng nói trâm thấp không phân biệt được nam nữ kia vang lên, tay Lương Tiểu Ý run rẩy, trái tim cô sắp rơi ra khỏi lồng ngực.
“Bịch” một tiếng, cô vội vã nhảy dựng lên khỏi ghế sofa!
“Các người muốn làm gì cô ấy?”
Ôn Tình Noãn là kẻ xấu, Lương Tiểu Ý cũng vô cùng ghét Ôn Tình Noãn, nhưng…
Lương Tiểu Ý mạnh miệng hỏi.