Chương 306
Cũng lúc này, cánh truyền thông cũng sôi trào, đủ loại ép hỏi, chất vấn Lương Tiểu Ý không ngừng vang lên.
“Ôn Tình Noãn! Cô nói lại một lần nữa xem! Cô đem câu vừa nãy nói lại một lần nữa xem!”
Lồng ngực nhấp nhô kịch liệt, Lương Tiểu Ý cảm thấy tức giận vô cùng, cô dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Ôn Tình Noãn. Hôm nay cô cảm thán n lần, sao trên đời lại có loại phụ nữ như cô ta! Cô ta sao có thể trở thành bạn bè với loại phụ nữ như thế này chứ! Hơn nữa còn là bạn bè nhiều năm như vậy!
Trong ánh mắt của cánh truyền thông, Ôn Tình Noãn bị Lương Tiểu Ý quát sợ đến mức co rúm người lại, một bà chị đứng sau lưng Ôn Tình Noãn nói, “Đừng sợ, ở chỗ này có rất nhiều người đang nhìn. Huống hồ, chỗ này có người đang phát trực tiếp. Tất cả những hành động của vị giáo sư Lương nổi tiếng thế giới này sẽ đồng thời được phát trên TV của mọi nhà.
Tất cả hành động của cô ta, bố mẹ cô ta cũng có thể nhìn thấy trên TV, hàng xóm trước kia cũng có thể xem. Cô ta khiến bố mẹ mình xấu hổ”
Lương Tiểu Ý sau khi chịu đựng đả kích bị Ôn Tình Noãn lật lọng trộm hô bắt trộm, nghe thấy câu này lại một lần nữa bị sốc.
Bố mẹt Hai chữ này ngay lập tức khiến Lương Tiểu Ý trợn trừng mắt, trong đáy mắt trong sáng tràn ngập sợ hãi. Cô sợ bố mẹ đang ở thành phố N xa xôi sẽ nhìn thấy một cảnh này, sợ bố mẹ vì cô mà bị hiểu lầm rồi chịu đựng sự chỉ trỏ bàn tán của hàng xóm láng giềng, lúc này cô đã không còn là niềm kiêu ngạo của bọn họ nữa, ngược lại sẽ trở thành nỗi xấu hổ của bố mẹ.
Nhưng cánh truyền thông lại cho rằng sự sợ hãi trong mắt cô là chột dạ một cách đương nhiên, cho rằng cô sợ hãi những chuyện mình làm bị người dân cả nước biết được, từ đó thân bại danh tàn.
Cảm giác sợ hãi lo lắng nháy mắt bao trùm lên Lương Tiểu Ý, thế giới của cô dường như chợt dừng lại và bị ngăn cách bởi sự yên tĩnh. Đôi mắt vốn chứ đầy sự sợ hãi lo lắng chậm rãi trở nên kiên định.