Chương 120
“Cha, cha không cần phải lo lắng, bác sĩ Lương tốt như vậy, lại mềm lòng, cô ấy nhất định sẽ tha thứ cho chúng ta. Chúng ta cũng không còn cách nào khác… Nếu như có tiền, ai sẽ bán rẻ lương tâm để kiếm tiền chứ!” Đứa con trai của Lưu Gia khuyên nhủ nói.
Bên kia con trai con gái của Trương Dũng cũng nói đệm: “Đúng vây, lúc trước bác sĩ Lương có thể cứu giúp các bệnh nhân vô điều kiện, nhất định cũng sẽ tiếp tục giúp đỡ chúng ta. Cô ấy tốt bụng như vậy, sẽ không nhẫn tâm để mặc bệnh nhân chết”
Lưu Gia và Trương Dũng còn đang ngơ ngác lập tức giống nhưu nhìn thấy hy vọng: “Đúng, bác sĩ Lương tốt bụng như vậy, nhất định sẽ không thấy chết mà không cứu”
Hội trường buổi họp báo Lương Tiểu Ý dùng sự thật chứng minh sự trong sạch của chính mình, cô không có làm màu, sự tận tâm của cô mọi người đều có thể nhận ra.
Đột nhiên một đám nhân viên của bệnh viện chạy vào, có những người bình thường Lương Tiểu Ý chưa từng chú ý tới, bọn họ đứng ra kêu oan, làm chứng cho Lương Tiểu Ý.
“Bác sĩ Lương vô cùng tận tâm với bệnh nhân, tôi từng tham gia một ca phẫu thuật cùng bác sĩ Lương, cô ấy đứng trước bàn hơn mổ.
bảy tiếng đồng hồ, không nghỉ ngơi một chút nào, phải dùng đến bảy cái khăn tay để lau mồ hôi cho cô ấy.
Sau khi phẫu thuật xong, bác sĩ Lương đi gặp người nhà của bệnh nhân, động viên bọn họ, đến cuối cùng kiệt sức ngất đi. Sau đó chúng tôi mới biết, bác sĩ Lương cơm trưa cũng chưa kịp ăn, vẫn luôn kiên trì bày tiếng đồng hồ, chỉ vì những bệnh nhân xa lạ không có chút mãu mủ kial”
Cô y tá vừa lên tiếng chính là người đã làm rơi khay dung cụ y tế trong ca phẫu thuật đầu tiên, cô y tá nhỏ nói: “Tôi lấy làm vinh dự vì được làm việc trong cùng một bệnh viện với một bác sĩ không vụ lợi dũng cảm, năng lực giỏi như bác sĩ Lương!”
“Tôi cũng lấy làm vinh dự vì được làm việc trong cùng một bệnh viện với bác sĩ Lương! Nếu như có cơ hội tôi nhất định xin được tham gia phẫu thuật cùng bác sĩ Lương! Những đồng nghiệp từng tham gia phẫu thuật với bác sĩ Lương nói, sau khi xem bác sỉ Lương phẫu thuật mới biết cái gì gọi là bác sĩ giỏi nhất!”
“Tôi cũng vậy!”
“Tôi cũng như vậy!”
….. Lương Tiểu Ý đem những khuôn mặt kia khắc tạc trong lòng.
Trái tim lúc trước bị sự lạnh nhạt của thế giới này làm cho thất vọng lập tức ấm áp trở lại.
Vẫn có người nhìn thấy sự cố gắng của cô.
Tô Lương Mặc nhìn người con gái kia, trong lòng tràn đầy tự hào…
Người con gái này là vợ của Tô Lương Mặc anh!
Bỗng nhiên, điện thoại của tất cả phóng viên có mặt ở cuộc họp báo reo lên.
Mọi người hoài nghỉ đưa mắt nhìn những người khác… Điện thoại của hơn một trăm con người đồng thời rung lên. Tất cả mọi người do dự một chút rồi cầm điện thoại lên, mở ra xem.
Có người reo lên: “Mau xem! Hóa ra những bệnh nhân đó cầm tiền của người khác nói dối bôi nhọ bác sĩ Lương!”
Anh ta đưa điện thoại cho người bên cạnh nhìn, ngảng đầu lên mới nhận ra tất cả mọi người đều nhận được tin nhắn như vậy.
“Đáng tiếc không nói ra người bỏ tiền là ai” Có người nói.