Lý Tùng Nhân không thể nghĩ ra, Cao Dương cũng vậy. Thậm chí Tô Mộ Tuyết cũng không hiểu.
Nhưng bây giờ Tô Mộ Tuyết đang rất vui mừng, người đàn ông của cô đã từng ngồi tù thì sao?
Đợi khi mặt trời mọc, thì vẫn là một ngày mới! Anh ấy, Trần An Bình, vẫn chói lóa.
"Anh bạn nhỏ An Bình, có thể nể mặt tôi không, chúng ta tìm chỗ nào. ngồi nói chuyện một lát nhé?"
Hoa Văn Hùng quay đầu lại, mỉm cười nhìn Trần An Bình. "Xin lỗi, tôi không..."
Trân An Bình nhất thời muốn từ chối vì anh không vui. Bạn gái Tô Mộ Tuyết của anh vừa bị sỉ nhục, anh phải ra mặt vì Tô Mộ Tuyết.
Anh phải nói với tất cả mọi người có mặt rằng động đến anh thì được, nhưng không được ức hiếp bạn gái anh!
Hôm nay anh mang hoa đến bệnh viện, ngoài việc muốn tạo bất ngờ cho Tô Mộ Tuyết, đồng thời cũng muốn nói với đám người có mưu đồ với Tô Mộ Tuyết rằng, người phụ nữ này là của Trần An Bình anh.
Đúng, tuyên bố chủ quyền!
"An Bình."
Tô Mộ Tuyết kéo tay áo Trần An Bình, nhỏ giọng nói: "Ông Hoa là trưởng bối, đồng thời cũng là giám đốc đầu tiên của Bệnh viện Nhân dân số 2. Anh đừng làm người ta mất mặt."
Tô Mộ Tuyết không muốn người đàn ông này vì mình mà bỏ lỡ cơ hội mở rộng mối quan hệ.
Đó là Hoa Văn Hùng, thần y số một ở Thiên Hải, chỉ cần ông ta nói đỡ một câu cho Trần An Bình, rất có thể Trần An Bình sẽ lại được quay về bệnh viện làm việc, nếu có thể có một vị trí chính thức, việc cô và Trần An Bình ở bên nhau sẽ không khó nữa, ít nhất mẹ cô sẽ không ngăn cản.
"Được rồi, nể mặt bạn gái tôi, tôi sẽ cho ông thể diện. Nói đi, ông muốn nói chuyện gì?”
Trần An Bình vẫn chưa hài lòng. Anh muốn xử lý Hà Chấn Quốc trước.
Thật kiêu ngạo!
Mọi người đều nghiến răng nghiến lợi với Trần An Bình, đặc biệt là Lý Tùng Nhân và Cao Dương, trong lòng thầm nghĩ làm sao Trần An Bình có thể giỏi giả vờ như vậy?
Người anh đang đối mặt là thần y số một Thiên Hải, mà còn nói cho. người ta thể diện?
Tuy nhiên, Hoa Văn Hùng lại không hề tức giận chút nào, ngược lại còn bảo Chu Quốc Văn ở bên cạnh đi sắp xếp phòng họp.
Trong phòng họp không có nhiều người, chỉ có Trần An Bình và Tô Mộ Tuyết, đối diện bọn họ là viện trưởng Chu Quốc Văn và viện trưởng cũ Hoa Văn Hùng.
Ngoài cửa, Lý Tùng Nhân và Cao Dương, còn có nhiều bác sĩ của bệnh viện như Hà Chấn Quốc, ai nấy đều lo lắng nhìn về phía phòng họp, người có biểu cảm tệ nhất trong số họ chắc chăn là Cao Dương!
"Có chuyện gì thì mau nói đi. Chúng tôi đang rất bận."
Trần An Bình vẫn rất không kiên nhẫn.
"Anh bạn nhỏ quả nhiên là người thẳng thắn." Hoa Văn Hùng cũng không hề tức giận. "Đêm qua, khi anh bạn nhỏ An Bình châm cứu trị bệnh cho. người đàn ông đó, là sử dụng Quỷ Cốc Thập Tam Châm đã thất truyền nhiều năm đúng không?”
"Đúng vậy, có chuyện gì sao?"
Trần An Bình nhướng mày.
"Cậu là truyền nhân của Quỷ Cốc sao?"
Sắc mặt Hoa Văn Hùng đỏ bừng, có chút kích động nhìn chằm chằm Trần An Bình.
"Không phải, là sư phụ tôi dạy cho tôi. Sư phụ tôi biết rất nhiều phương pháp châm cứu, và Quỷ Cốc Thập Tam Châm chỉ là một trong số đó."
"Không biết sư phụ cậu là..." "Tôi không thể nói, ông cũng đừng hỏi." Trần An Bình trực tiếp ngắt lời, dứt khoát từ chối.
Sư phụ đã nói từ lâu rằng không được tiết lộ tung tích của ông ấy, bất cứ ai cũng không thể nói.
"Vậy thì thật là đáng tiếc."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!