Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ngục Long Vô Địch - Giang Thừa Thiên (FULL)

"Bịch!" Hàn Giao Huân và Lưu Tư Hân đồng loạt quỳ sụp xuống, mặt mày hoảng hốt: "Giang tiên sinh, xin lỗi ạ!"

Khí thế của Ngưu Anh Thần khiến hai người sợ vỡ mật. Bọn đệ tử võ quán như họ đều biết rất rõ bình thường Ngưu Anh Thần cứng rắn đến mức nào. Đến cả hội trưởng Hiệp hội Võ thuật Sùng Hải là Ngưu Anh Thần mà còn phải cung kính Giang Thừa Thiên như thế, lúc này họ mới biết mình đã gây họa to.

Giang Thừa Thiên lạnh nhạt liếc hai người một cái, rồi nói với Ngưu Anh Thần: "Hội trưởng Nguu, lần này ne mat ông, toi bỏ qua cho họ, nhung toi khong muốn có lần sau."

Nói xong anh gọi Thẩm Ngọc Phi, rồi cả hai lên xe rời đi.

Đợi hai người đi khuất, Ngưu Anh Thần mới thở phào, đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán.

Hàn Ôn Mậu bên cạnh không nén nổi thắc mắc: "Hội trưởng Ngưu, sao anh lại sợ chàng trai đó đến vậy? Trước giờ tôi chưa từng thấy anh sợ ai như thế!"

Ngưu Anh Thần nghiêm mặt: "Các anh không biết đấy thôi. Đừng thấy Giang tiên sinh còn trẻ mà, tu vi của anh ấy đã đạt tới cảnh giới Đoạn Thể từ lâu rồi."

"Hả? Thằng nhóc đó đã đạt tới cảnh giới Đoạn Thể sao?"

"Nó mới ngoài hai mươi thôi chứ mấy? Ông đùa đấy à?"

Hàn Ôn Mậu và Lưu Liên Công trợn mắt nhìn Ngưu Anh Thần. Hàn Giao Huân và Lưu Tư Hân cũng chết lặng, nhưng vẫn bán tín bán nghi, cảm thấy khó mà tin nổi. Tuổi tác Giang Thừa Thiên với họ xêm xêm, sao có thể là Đoạn Thể?

Ngưu Anh Thần bất lực lắc đầu: "Tin hay không tùy các anh, đó là sự thật. Hơn nữa, cũng nhờ Giang tiên sinh ra tay, tôi mới thuận lợi đạt tới cảnh giới Đoạn Thể.

"Hội trưởng Ngưu, ông đã đạt tới cảnh giới Đoạn Thể rồi ạ?"

"Đây là tin vui lớn của Hiệp hội Võ thuat Sùng Hải chúng ta!"

Hàn Ôn Mậu và Lưu Liên Công sững người một thoáng, rồi lập tức nịnh bợ.

Ngưu Anh Thần xua tay: "Tôi khuyên các anh sau này đừng chọc vào Giang tiên sinh nữa. Nếu còn tái phạm, các anh chết là cái chắc, đến lúc ấy tôi cũng không cứu nổi đâu."

Hàn Ôn Mậu sợ đến toát mồ hôi, liên tục gật đầu, rồi quát Hàn Giao Huân và Lưu Tư Han: "Hai đứa nghe ro chua, sau nay đung có đung đen Giang tiên sinh nữa!"

"Biết ... biết rồi ạ." Hàn Giao Huân và Lưu Tư Hân đáp, không cam lòng nhưng đành chịu

Sau khi roi nha đau gia Huyền Lam, xe chạy được một luc, Thẩm Ngọc Phi lên tiếng hỏi: "Thừa Thiên, cậu quen hội trưởng Ngưu từ bao giờ? Với lại sao hội trưởng Ngưu lại kính nể cậu như thế?"

Giang Thừa Thiên nói: "Em mới quen hội trưởng Ngưu hôm qua. Ông ấy tôn trọng em hoàn toàn vì em đã cứu mạng ông ấy ... "

Anh kể cho Thẩm Ngọc Phi nghe chuyện xảy ra hôm qua ở võ quán Thương Khung.

Nghe xong, Thẩm Ngọc Phi mới vỡ lẽ: "Thì ra là vậy."

Ngay sau đó, chị lườm anh một cái, giận dỗi: "Cậu đúng là thằng nhóc, vừa rồi không chịu nói, làm chị lo suông cho cậu."

Giang Thừa Thien cưoi hì hì: "Chị Ngọc Phi, chị co hỏi đau."

Thẩm Ngọc Phi hừ khẽ, giơ tay gõ lên đầu anh một cái.

Giang Thừa Thiên xoa đầu: "Chị Ngọc Phi, sao chị lại đánh em chứ!"

Thẩm Ngọc Phi ưỡn cằm: "Đánh cậu đấy! Muốn đánh lại không?"

Giang Thừa Thiên nhún vai: "Chị là chị của em, em sao nỡ đánh chị."

Thẩm Ngọc Phi hừ nhẹ: "Trưa rồi, đi ăn với chị!"

Giang Thừa Thiên gật đầu: "Được ạ!"

Ăn xong, Thẩm Ngọc Phi đưa Giang Thừa Thiên đến cổng công ty Vi Na. Anh xuống xe, đi vào công ty, rồi đi thẳng tới thang máy.

Vừa bước ra khỏi thang máy, anh thấy Thẩm Gia Nghi đi tới.

Thấy anh, Thẩm Gia Nghi mừng rỡ: "Thừa Thiên, anh về đúng lúc lắm, đi với tôi một chuyến!"

"Được!" Giang Thừa Thiên gật đầu, theo Thẩm Gia Nghi vào thang máy xuống bãi đỗ xe ngầm, cả hai cùng lên xe.

Giang Thừa Thiên hỏi: "Em định đi đâu?"

Thẩm Gia Nghi đáp: "Đến quán cà phê Thủ Thanh."

Anh bật dẫn đường, lái xe ra khỏi bãi đỗ.

Trên đường đến quán cà phê Thủ Thanh, anh tò mò: "Gia Nghi, mình đến quán cà phê làm gì vậy?"

Thẩm Gia Nghi nói: "Giờ nhiều tập đoàn lớn chấm dứt hợp tác với chúng ta, tôi phải tìm cách cứu vãn. Tôi hẹn quản lý Ngô của Liên minh Thương Mại Tứ Hải ra quán nói chuyện. Nếu quản lý Ngô chịu lên tiếng giúp, có lẽ có thể giữ được một phần đối tác."

Giang Thừa Thiên bất đắc dĩ nói: "Gia Nghi, đã muốn chấm dứt thì cứ để họ chấm dứt. Đến khi sản phẩm mới của chúng ta ra mắt, bọn họ sẽ lại chạy tới năn nỉ hợp tác thôi."

Thẩm Gia Nghi lo âu: "Nhỡ sản phẩm mới của chúng ta vẫn không đấu lại công ty Đế Phù thì sao?"

Giang Thừa Thiên lắc đầu: "Không thể."

Thẩm Gia Nghi lại lắc đầu, rồi đổi đề tài: "Thôi, anh có rành chuyện kinh doanh đâu, nói với anh cũng vô ích."

Xe chạy nửa tiếng thì đến quán cà phê Thủ Thanh. Đỗ xe xong, hai người cùng vào quán. Nhân viên dẫn họ vào một phòng riêng. Hai người mỗi người gọi một tách cà phê, vừa nhâm nhi vừa đợi.

Đợi suốt một tiếng, Giang Thừa Thiên bắt đầu sốt ruột: "Vị quản lý Ngô em nói tới sao vẫn chưa đến?"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!