Tiết Lương Dũ vỗ nhẹ tay Ngưu Anh Thần, trấn an: "Hội trướng Ngưu, nói thế là khách sáo rồi. Với tinh nghĩa của chúng ta, dẫu không lấy thủ lao tôi vẫn chữa cho ông."
Nói rồi, ông đặt ba ngon tay lên cố tay Ngưu Anh Thần, bắt mạch.
Chắng mấy chốc, ông thu tay về, nheo mắt khẽ vuốt chòm râu.
Ngưu Hán lo lắng hỏi: "Thần y Tiết, tình trạng của cha tôi thế nào?"
Tiết Lương Dũ chậm rãi: "Do nhiều năm lao lực quá độ, bệnh tích tụ lãu ngày khiến nội tạng của Hội trưởng Ngưu bị tốn thương. Hiện giờ tình hình không mấy khá quan."
Lục Hạ Xương cũng bắt mạch cho Ngưu Anh Thần, gặt đầu: "Bệnh của ông đã rất nặng, cần chữa trị ngay."
Ngưu Hán mặt mày biến sắc, hấp tấp: "Lão Tiết, lão Lục, xin hai người mau cứu cha tôi!"
Tiết Lương Dũ quay sang nhìn Giang Thừa Thiên: "Sư phụ, tình hình của Hội trưởng Ngưu nguy kịch quá, hay là người ra tay đi?"
Lục Hạ Xương cũng nhìn về phía Giang Thừa Thiên: "Đúng vậy, sư phụ, nểu bọn tôi ra tay thì hy vọng chữa khỏi cho ông ay không cao."
Đến lúc này Ngưu Anh Thần mới đế ý đến Giang Thừa Thiên, hỏi: "Tiếu Hán, vị này là?"
Vừa nãy ông còn tưởng Giang Thừa Thiên chỉ là thầy thuốc ở y quán mà Tiết và Lục đưa tới nên không để tâm.
Ngưu Hần nói: "Cha, đây là Giang tiên sinh, nghe nói là sư phụ của Thần y Tiết và Thần y Lục."
Ngưu Anh Thần kinh ngạc: "Chàng trai trẻ này lại là sư phụ của Thần y Tiết và Thần y Lục ư?
Tiết Lương Dũ gật đầu: "Đúng vậy, Giang tiên sinh chính là sư phụ của tôi và lão Lục. Y thuật của sư phụ cao tuyệt, vượt xa hai chúng tôi. Có sư phụ ở đây thì ông cứ yên tâm, nhất định sẽ không sao."
Lông mày Ngưu Anh Thần khẽ nhíu, rõ rằng chưa yên tâm: "Hai vị thần y, tôi vắn tin hai vị hơn, xin hai vị ra tay."
Ngưu Hần cũng phụ họa: "Đúng đó, Thần y Tiết, Thần y Lục, vẫn là nhờ hai vị ra tay!"
Cậu ấy cũng tin Tiết Lương Dũ và Lục Hạ Xương hơn.
Giang Thừa Thiên cũng nhún vai: "Lão Tiết, ông ra tay đi, tiện thể thử nốt ba châm sau của Thái Tổ Thất Châm. Nếu lỡ có trục trặc, tôi sẽ hỗ trợ."
Anh để Tiết Lương Dũ thứ vì biết rằng chỉ cần Tiết nắm vững Thái Tổ Thất Châm là có thể chữa khỏi cho Ngưu Anh Thần.
Hơn nữa, chí luyện trên mô hình nhân thế thì hiệu qua không cao; vẫn phái thực hành trên người thật mới được.
"Vâng, sư phụ!" Tiết Lương Dũ gật đầu, trong lòng vững dạ hơn.
Sau đó, ông lấy từ hòm thuốc ra một hộp kim bạc, bảo Ngưu Hán đỡ cha, giúp ông cới áo ngoài, rồi bắt đầu châm cứu cho ông ấy.
Nhờ có sự chỉ điểm của Giang Thừa Thiên, nay ông càng thuần thục Thái Tổ Thất Châm.
Ngưu Hán và mấy đệ tử võ quán đứng bên cạnh đều sững sờ.
Không hỗ danh là thần y, thuật châm cứu đúng là lợi hại.
Giang Thừa Thiên cũng gặt đầu hài lòng.
Tuy ngộ tính của Tiết Lương Dũ chưa phải bậc nhất, nhưng vậy đã khá lắm.
Còn Lục Hạ Xương thì đứng bên kê đơn thuốc.
Rất nhanh, Tiết Lương Dũ đã hạ bốn mũi kim.
Ông lau mồ hôi trên trán, chuẩn bị hạ mũi kim thử năm.
Thể nhưng khi kẹp lấy cây kim thứ năm, tay ông bắt đầu run, dường như không dâm hạ kim.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!