Ngay lúc ấy, cá văn phòng im phãng phắc, tĩnh lặng như tờ.
Trương Côn và Trinh Hạ trố mắt nhìn Giang Thừa Thiên, nỗi kinh hoang và sợ hãi hiện rõ trên mặt.
Cảnh tượng vừa rồi làm họ sợ đến ngấn người.
Phải hơn mười phút sau, hai người mới đần hoàn hồn.
Trương Côn nuốt khan, run run nôi: 'Thư ký Giang, cái ... cái đó là gi vậy ... "
Giang Thừa Thiên cười như không cười: "La Oán quy an trong pho Phật vàng."
Trình Hạ mặt tái mét, bấu chặt lấy cánh tay Giang Thừa Thiên, răng va lập
Nếu không tận mắt chững kiển, cô thật sự không tin trên đời có thử ma quý như vậy.
Quả là đảo lộn hết mọi nhận thức của cô!
Giang Thừa Thiên mìm cười: "Thư ký Trình, đừng sợ, con Oán quý đó đã bị tôi trừ rồi."
"Vậy thì tốt ... " Trình Hạ thở phảo như trút được gánh nặng, lúc này mới buông tay.
Bên cạnh, Trương Côn sợ đến hồn via lên mây, lưng áo ướt đảm mỗ hôi. Giang Thừa Thiên nhếch môi như có ấn ý: Sếp Trương, giờ anh thấy trong người nhẹ hẳn chưa?"
"Ở ... " Trương Côn sững lại, thử cảm nhận cơ thế một chút, chợt mắt sáng lên: "Ô, cảm giác khó chịu trên người tôi biến mất rồi! Y như vừa khỏi bệnh vậy!
Thư ký Giang, tôi ... lần này tôi phục cậu sát đất!"
Tận mắt chứng kiến cảnh Giang Thừa Thiên diệt Oán quý, giờ đãy ông ta đã hoàn toàn bái phục anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!