Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ngục Long Vô Địch - Giang Thừa Thiên (FULL)

Mặt Trương Côn thoáng biến sắc, cố nén lứa giận, thương lượng: "Thư ký Trinh, có gì nói tử tế, chẳng đến mức phải kiện nhau chứ? Hay là thể này, cho tôi thêm hai tháng nữa, đen lúc đo tôi nhất định thanh toán toan bộ!"

Chưa đợi Trình Hạ lên tiếng, Giang Thừa Thiên bên cạnh bống xen vào: "Hai tháng? E là anh không đợi nối lâu thế đầu."

Trương Côn bối rối nhìn sang anh, không hiếu đối phương có ý gì.

Anh nhấp một ngụm cả phê: "Anh khỏ mà sống nối tới hai tháng nữa. Anh mà chết rồi, chúng tôi biết đòi tiền ai?"

"Cái gi?" Trương Côn đập bản bật dậy, giận dữ quát: *Cậu đang uy hiếp tôi đấy à?"

Bị anh dọa, Trình Hạ mặt mày tái mét, quát nhỏ: "Thư ký Giang, anh đừng nói bừa!"

Cô thầm nghĩ, thư ký Giang này có máu giang hồ hay sao? Mới vào đã đem mạng ra dọa người ta?

Mặt Trương Côn co giật vi tức, quát cá anh lẫn Trinh Hạ: "Cứt, cứt ra ngoài hết cho tôi!"

"Sếp Trương bình tĩnh, anh ấy mới vào làm, đừng chấp anh ấy!" Trình Hạ đứng dậy, mềm giọng khuyên giải.

"Thư ký Giang, anh ra ngoài trước đi, tôi tự nói chuyện với sếp Trương." Cô trừng mắt lườm anh.

Anh đặt tách cả phê xuống, ung dung nhìn Trương Côn: "Tôi khuyên thật: tôi mà đi, anh coi như hết đường cứu chữa."

Trương Côn tức đến bật cười: "Được lắm! Cậu đã nói tôi sống chắng còn bao lâu, tôi muốn nghe lý do của cậu là gì!"

Anh khể cười, chậm rãi nói: "Đế tôi hỏi anh: dạo này ngày nào anh cũng thấy người rã rời, thường xuyên uế oái vô cở, ngú dậy thì đầu óc nặng nề choáng váng. Hơn nữa, làm gi cũng thấy xui, việc gi cũng không trơn tru?

"Anh ... anh ... sao cậu lại ... " Càng nghe, Trương Côn cng hoang, mắt trọn dần to.

Thấy phán ứng của sếp Trương, Trình Hạ ngạc nhiên khẽ đưa tay che miệng.

Chẳng lẽ Giang Thừa Thiên nói trúng thật?

Anh uống cạn tách cà phê, giải thích: "Anh đã bị Oán quý bám theo. Cứ thế này, chầng mấy chốc sẽ chết bất đắc kỷ tử."

Trương Côn nghỉ hoặc: "Oán quý? Là sao, tôi nghe không hiểu."

Anh chỉ vào chiếc Phật vàng trên ngực Trương Côn: "Phật vàng này anh lấy ở đâu ra?"

Trương Côn nhấc tượng Phật vàng đeo trên cổ lên, ngờ vực: "Tôi đi du lịch Xiêm La Quốc mua cua một vị 'đại su', noi là co thể mang lại vận may cho người đeo."

Khóe môi anh khẽ nhếch, giễu cợt: "Dam đeo thứ đồ am tà như thế bên người, anh nghĩ mình sống lâu quá rồi chắc?"

Vừa nghe thế, Trương Côn liền bực bội: "Cậu nói kiểu gi vậy? Lúc tôi mới

đeo đúng là như đối vận, vị đại sư đó đầu có nói sai !"

Anh lắc đầu: "Đồ âm khí loại này ban đầu đúng là có thế mang lại vận may, nhưng đeo lâu, Oán quý bên trong sẽ bám lên người, hút cạn dương khi."

Lời vừa dứt, anh bất chợt đứng bật dậy, chộp lấy tượng Phật văng trước ngực Trương Côn!

Tiếp đó anh bóp mạnh, pho Phật vàng to cỡ quả bóng bàn bị bóp đến méo mó biến dạng.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!