Giang Thừa Thiên khinh khỉnh lắc đầu: "Võ giả thì đã sao? Trong mắt tôi cũng chỉ như kiến mà thôi."
Thẩm Gia Nghi hết cách, lườm anh một cái, thầm nhủ Giang Thừa Thiên đúng là chẳng biết trời cao đất dày.
Anh hoàn toàn không hiểu võ giả chân chính mạnh đến mức nào.
Dẫu Giang Thừa Thiên là thần y bậc nhất, nhưng y thuật và võ thuật là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!
Trong lúc hai người trò chuyện, Thẩm Thụy Sơn đã bước thẳng ra đối mặt với đám Bang Nam Thắng.
Thẩm Đào cùng nhiều người nhà họ Thẩm bám sát theo sau.
Thấy Thẩm Thụy Sơn, Hàn Vệ Nguyên vào thẳng vấn đề: "Lão Thẩm, tôi nghe nói có thằng nhóc tên Giang Thừa Thiên là cháu rể của ông, có đúng không?"
Thẩm Thụy Sơn hơi nheo mắt: "Không sai."
"Vậy thì dễ giải quyết rồi." Hàn Vệ Nguyên hất hàm ra oai: "Một tuần trước, Giang Thừa Thiên đánh bị thương huynh đệ của tôi. Hôm nay tôi đến tính sổ. Giao thằng đó ra đây ngay, tôi phế hai chân nó là coi như xong chuyện."
Nghe vậy, cả đại sảnh như nổ tung.
"Gì cơ? Bang Nam Thắng đến để hỏi tội Giang tiên sinh à?"
"Giang tiên sinh đụng vào Bang Nam Thắng rồi, lần này to chuyện rồi!"
"Tôi nghe nói có cậu ấm nhà giàu nào đó đắc tội với một hộ pháp của Bang Nam Thắng, suýt bị chúng diệt cả nhà!"
Mọi người thì thầm run sợ, ai nấy đều lộ vẻ kinh hãi.
Thế nhưng, biết mục đích Bang Nam Thắng đến đây, Ngụy Diễm Diễm và Ngụy Sương Sương thì phấn khích vung tay múa chân.
"Ông ơi, ông nghe chưa? Tên khốn Giang Thừa Thiên dám đắc tội với Bang Nam Thắng!" Ngụy Sương Sương hả hê ra mặt.
"Ha ha ha, tôi biết ngay Bang Nam Thắng sẽ không bỏ qua cho Giang Thừa Thiên!" Ngụy Diễm Diễm cười lạnh.
Ngụy Chấn Quốc hơi ngơ ngác nhìn Ngụy Diễm Diễm: "Chuyện gì thế?"
"Ông còn chưa biết à?" Nguy Diễm Diễm bèn kể lại chuyện một tuần trước cho Ngụy Chấn Quốc nghe.
Lập tức, Ngụy Chấn Quốc cùng đám người nhà cũng nhoẻn cười nham hiểm, vui mừng vì người khác gặp nạn.
Vừa mới đây thôi, Giang Thừa Thiên cùng nhà họ Thẩm đã bêu riếu bọn họ trước mặt bao người.
Không ngờ nhanh thế đã có kẻ đến trả thù thay!
Người nhà họ Ngụy sướng rơn trong bụng.
Thấy vậy, Nghiêm Thông cũng phấn khích tột độ: "Hê hê, Bang Nam Thắng tìm tới nhanh thế này, lần này Giang Thừa Thiên chẳng chết thì cũng què."
Khoe moi Cao Nham Loi nhech len cuoi lanh: "The thì toi khoi phai đich than ra tay. Thằng họ Giang dám đụng cả Bang Nam Thắng, đúng là tự tìm đường chết."
Nghe đen lai lịch cua Han Ve Nguyen, sac mat Tham Thuy Sơn lập tức trầm hẳn.
Ông tuyệt đối không cho đám Bang Nam Thẳng động vào dù chỉ một cọng tóc của Giang Thừa Thiên!
Thẩm Thụy Sơn lạnh giọng: "Hàn Vệ Nguyên, anh nghĩ tôi sẽ giao cháu rể cho anh sao?"
Hàn Vệ Nguyên liếm môi, giọng đe dọa: "Lão Thẩm, cho dù nhà họ Thẩm là hào môn hàng đầu Sùng Hải, nhưng nếu đánh nhau thật, so với Bang Nam Thắng bọn tôi thì các người chẳng là gì!"
Thẩm Thụy Sơn hừ lạnh: "Anh dám uy hiếp tôi?'
Lời còn chưa dứt, toàn thân ông tỏa ra một uy thế lạnh buốt, khiến nhiều người có mặt phải rùng mình khiếp sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!