Nghĩ tới đây, vẻ khinh miệt lại hiện đầy trên mặt Ngụy Diễm Diễm.
Anh liếc chị em nhà họ Ngụy một cái, lạnh nhạt: "Tìm tôi có việc gì?"
Anh thực sự không muon dây dưa gì thêm với đám trọng giau khinh nghèo nhà họ Ngụy.
Ngụy Sương Sương gắt gỏng: "Đồ nghèo rớt mùng tơi, mày tới đây làm gì? Mày đủ tư cách tới đây à?"
Giang Thừa Thiên ngơ ngác hỏi: "Liên quan gì đến cô?"
Ngụy Sương Sương khoanh tay mỉa mai: "Đây là tiệc đính hôn của đại tiểu thư nhà họ Thẩm, người tới dự đều là nhân vật có máu mặt ở Sùng Hải. Một tên tù cải tạo như mày mà cũng dám vác mặt tới đây à?"
Ngụy Diễm Diễm cũng nhìn anh đầy khinh khỉnh: "Giang Thừa Thiên, mày đừng có tưởng đại tiểu thư nhà họ Thẩm coi mày là bạn chứ? Tuy tao không rõ mày quen cô ấy kiểu gì, nhưng có một điều tao biết rất rõ: mày với đại tiểu thư nhà họ Thẩm hoàn toàn không cùng đẳng cấp! Đừng tốn công tốn sức nghĩ cách bám víu nhà họ Thẩm nữa, người nhà họ Thẩm căn bản chẳng coi mày ra gì!"
Khóe môi Giang Thừa Thiên thoáng nhếch cười giễu: "Tôi thấy là các cô mới đang muốn bám víu nhà họ Thẩm thì có? Không thì hạng người tép riu như các cô mò tới đây làm gì?"
"Mày ...! " Chị em nhà họ Ngụy tức đến giật giật khóe miệng.
Vì Giang Thừa Thiên nói trúng tim đen: nhà họ Ngụy đúng là đang tìm cơ hội kết thân với nhà họ Thẩm.
Có điều bị chính miệng anh nói ra, bọn họ thấy mất mặt vô cùng.
Giang Thừa Thiên không thèm để ý tới hai người, quay lưng định rời đi.
Ngụy Diễm Diễm chỉ tay vào anh, thét lên: "Đồ súc sinh! Tao cho mày đi chưa hả, thẳng ranh!"
Giang Thừa Thiên ngoái đầu lại, nhìn thẳng cả hai bằng ánh mắt băng giá: "Tưởng tôi hiền lắm à? Hay nghĩ tôi không dám đánh phụ nữ?"
Bị ánh mắt của anh dọa cho rùng mình, hai chân chị em nhà họ Ngụy bất giác run lẩy bẩy.
"Đồ phế vật." Giang Thừa Thiên cười lạnh đầy khinh bỉ, đi thẳng khỏi hành lang.
Ngụy Sương Sương tức đến toàn thân phát run, chỉ tay theo hướng anh mà chửi ầm: "Đồ Giang kia, đồ súc sinh! Sớm muộn tao cũng lột da mày!"
"Giang Thừa Thiên đã chọc vào nhà họ Nghiêm và Bang Nam Thắng, hắn cũng chẳng sống được bao lâu nữa đâu!" Ngụy Diễm Diễm cố nén lửa giận: "Về sảnh tiệc đi, lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi."
Ngụy Sương Sương hậm hực đáp một tiếng, rồi theo chị quay về sảnh tiệc.
Lúc này, tại sảnh tiệc trên tầng thượng.
Giờ cũng gần mười một giờ, khách mời tới dự tiệc hầu như đã có mặt đông
đủ.
Mọi người đang xôn xao bàn tán rốt cuộc vị hôn phu của đại tiểu thư nhà họ Thẩm là ai.
"Các anh chị có biết người đính hôn với cô Thẩm là ai không?"
"Ai mà biết. Tôi còn tưởng đại tiểu thư nhà họ Thẩm sẽ đính hôn với một đại thiếu gia hào môn nào cơ, giờ xem ra không phải vậy."
"Hay là công tử nha giau ở thanh phố khac? Du la ai đi nua, cuoi đưoc đại tieu thư nhà họ Thẩm thì đúng là phúc phần tu từ kiếp trước!"
Đúng lúc mọi người còn đang đoán già đoán non về thân phận vị hôn phu,
Ông Thẩm Thụy Sơn trong bộ áo dài màu vàng, được đám đông vây quanh, từ ngoài sảnh tiệc chậm rãi bước vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!