Rầm một tiếng, đan lô rơi xuống đất.
Giang Thừa Thiên bước tới, cúi xuống nhặt đan lô rồi đưa cho anh Hình: "Được rồi, Âm Khí trong đan lô này đã được trừ sạch. Giờ chiếc đan lô và nhẫn trữ vật chỉ còn là đồ cổ bình thường, anh Hình cứ yên tâm để trong nhà."
Mặt Hình Gia Xuyên vẫn chưa hết sợ, đưa đan lô và chiếc nhẫn cho vệ sĩ: "Mau vứt hết những thứ này đi!"
Vệ sĩ đáp một tiếng: "Rõ!", rồi chuẩn bị mang hai món đồ ra khỏi biệt thự.
Ngay lúc đó, Giang Thừa Thiên đột nhiên cảm nhận được từ đan lô và nhẫn trữ vật tỏa ra một luồng linh lực dày đặc!
Trước đó, linh lực trên hai món đồ bị Âm Khí phủ kín nên anh không nhận ra. Nay Âm Khí đã được trừ sạch, anh lập tức cảm thấy linh lực tràn ra từ đan lô và chiếc nhẫn!
"Khoan đã!" Giang Thừa Thiên vội gọi vệ sĩ dừng lại.
Hình Gia Xuyên tưởng là còn vấn đề gì: "Giang tiên sinh, có chuyện gì không?
Giang Thừa Thiên nhận lại đan lô từ tay vệ sĩ, cẩn thận dò xét, trong lòng chấn động! Anh không chỉ cảm thấy dao động linh khí thiên địa trong lò, mà còn nhận ra dao động linh khí của các loại dược liệu bên trong!
Chẳng lẽ đây chính là lò Y Tổ trong truyền thuyết?
Tương truyền, Y Tổ Biển Thước từng tự tay đúc một chiếc đan lô. Về sau, chiếc lô ấy hấp thụ quá nhiều dược tính và linh khí thiên địa, đến mức sinh ra linh tính, trở thành một linh bảo, gọi là lò Y Tổ.
Trước đây anh còn tưởng truyền thuyết về lò Y Tổ là do hậu nhân thêu dệt, nào ngờ bây giờ mới biết lò Y Tổ thực sự tồn tại!
Không ngờ bảy đạo bùa chú anh vừa dùng chẳng những đã trừ Âm Khí, mà còn kích hoạt linh tính của lò Y Tổ. Nếu không, đúng là anh khó mà nhận ra đây làlò Y Tổ trong truyền thuyết.
Giang Thừa Thiên hít sâu một hơi, nói với Hình Gia Xuyên: "anh Hình, đan lô này là bảo vật. Vứt đi thì tiếc lắm, hay là tặng cho tôi nhé."
Lúc này anh đang thiếu một lò luyện đan, nên rất cần lò Y Tổ. Hơn nữa, ngoài việc luyện đan, sắc thuốc, Lò Y Tổ ắt còn nhiều công dụng khác chờ khai thác.
Hình Gia Xuyên xua tay: "Giang tiên sinh đã muốn thì cứ lấy đi."
Giang Thừa Thiên nói lời cảm ơn: "Vậy cảm ơn anh Hình."
Hình Gia Xuyên quay sang Lý Huệ Hà: "Huệ Hà, mau đưa cho Giang tiên sinh hai mươi triệu nhân dân tệ!"
"Vâng." Lý Huệ Hà gật đầu. Lúc này cô đã hoàn toàn khâm phục y thuật của Giang Thừa Thiên, chẳng còn chút kiêu ngạo như trước. Cô vội viết một tấm séc, hai tay dâng lên, cung kính nói: "Giang tiên sinh, trước đây là tôi sai, tôi không nên vô lễ với cậu, mong cậu tha thứ! Về sau cậu có việc gì cần chúng tôi giúp, nhất định chúng tôi sẽ làm theo!"
Giang Thừa Thiên gật đầu, biết Lý Huệ Hà thực sự đã nhận lỗi, cũng không chấp: "Phu nhân Hình, vừa rồi chị nóng ruột lo chữa bệnh cho anh Hình, tôi hiểu mà."
Mắt Lý Huệ Hà đỏ hoe, cô cui người thật sâu trước Giang Thừa Thiên: "Cảm ơn Giang tiên sinh đã tha thứ!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!