Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ngục Long Vô Địch - Giang Thừa Thiên (FULL)

Đúng lúc Vu Nhược Hạo vừa định đưa người rời đi, thì giọng của Giang Thừa Thiên vang lên từ phía sau lưng anh ta: "Tôi cho anh đi chưa?"

Vu Nhược Hạo giật giật khóe mặt, nén lửa giận: "Anh còn muốn thế nào nữa?"

Giang Thừa Thiên liếc Vu Nguyệt Quý một cái, rồi cất giọng: "Bảo em gái anh xin lỗi cô Trác và cô Lưu!"

Sắc mat Vu Nhưoc Hạo sam lại: "Giang Thua Thiên, tot nhat la vừa phải thoi!"

Giang Thừa Thiên cười khẩy, đe dọa: "Không chịu xin lỗi à? Được thôi, vậy thì tôi sẽ ra tay!"

Vừa dứt lời, anh sải bước thẳng về phía Vu Nguyệt Quý.

Vu Nguyệt Quý mặt mày tái mét, giọng run lên: "Anh ơi, cứu em!"

Lúc này Vu Nhược Hạo hận không thể xé xác Giang Thừa Thiên, nhưng anh ta hoàn toàn không phải đối thủ của anh, đành trầm giọng quát em gái: "Nguyệt Nguyệt, mau xin lỗi!"

Vu Nguyệt Quý mặt đầy vẻ miễn cưỡng: "Nhưng mà ... "

Vu Nhược Hạo bỗng quat lon: "Xin lỗi ngay!"

Vu Nguyệt Quý nuốt nước bọt, quay sang Trác Lộ Dao và Lưu Hồng: "Cô Trác, cô Lưu, xin lỗi!"

Giang Thừa Thiên trầm giọng: "Nói to lên coi!"

Vu Nguyệt Quý đành nâng giọng: "Xin lỗi!"

Giang Thừa Thiên phất tay, mặt đầy chán ghét: "Cút đi!"

Vu Nguyệt Quý trừng mắt nhìn Giang Thừa Thiên, căm hận nói: "Đồ khốn, tôi sẽ không để anh yên đâu!"

Nói xong, cô ta theo Vu Nhược Hạo chuẩn bị rời đi.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc cô ta xoay người, ánh mắt Giang Thừa Thiên chợt lạnh lại. Anh lập tức vận nội lực, kín đáo từ bàn tay phải đẩy hai luồng nội lực vào chân Vu Nguyệt Quý, làm đứt gân mạch ở chân cô ta.

Đã dám cười nhạo người khác là đồ tàn phế, thì để cô ta tàn phế cả phần đời còn lại vậy.

Chưa đến vài giây, Vu Nguyệt Quý bỗng thấy hai chân bủn rủn, ngã vật xuống nền.

"Lại chuyện gì nữa vậy?" Vu Nhược Hạo bực bội hỏi.

Vu Nguyệt Quý sợ hãi tột độ: "Anh ơi! Hai chân em tự dưng tê dại, không còn chút sức, đứng không nổi nữa!"

Vu Nhược Hạo quay phắt sang Giang Thừa Thiên: "Nhóc con, là mày làm hả?'

Giang Thừa Thiên cười nhạt: "Mắt nào thấy tôi làm?"

"Em đứng dậy không nổi nữa rồi! Mau đưa em đến bệnh viện!" Vu Nguyệt Quý càng lúc càng hoảng, gào to.

"Anh cứ đợi đấy!" Vu Nhược Hạo ném lại một câu, rồi phất tay: "Đi, mau tới bệnh viện!"

Rất nhanh, một vệ sĩ cõng Vu Nguyệt Quý, theo Vu Nhược Hạo vội vã rời khỏi trung tâm thương mại.

Đợi Vu Nhược Hạo và người của anh ta đi khỏi, Giang Thừa Thiên bước đến chỗ Trác Lộ Dao và Lưu Hồng.

Trác Lộ Dao ngờ vực hỏi: "Giang tiên sinh, lúc nãy Vu Nguyệt Quý bị gì thế? Sao tự dưng lại ngã, còn bảo chân mất cảm giác?"

Giang Thừa Thiên nhún vai: "Ai mà biết? Chắc làm điều xấu nhiều qua nên gặp báo ứng thôi."

Trác Lộ Dao cũng đoán chắc là do Giang Thừa Thiên âm thầm ra tay, nhưng không hỏi thêm, chỉ nói lời cảm ơn: "Cảm ơn anh, Giang tiên sinh."

Lưu Hồng cũng cảm ơn: "Cảm ơn Giang tiên sinh!"

Giang Thừa Thiên xua tay, như lẽ dĩ nhiên: "Không cần cảm ơn. Tôi đã hứa với Gia Nghi là sẽ bảo vệ các cô. Đi thôi, mình kiếm chỗ ăn cái đã, tiện thể tôi trị thương cho hai cô."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!