Trong mắt cô ta, chẳng gã đàn ông nào có thể từ chối những thứ này.
Thế mà Giang Thừa Thiên vẫn lắc đầu: "Bang chủ Nguyễn, tuy cô khéo xử sự hơn gã Tư Đồ Lôi kia, nhưng rất tiếc, tôi chưa từng có ý định gia nhập bất cứ bang phái nào.”
Nguyễn Như Chức vẫn chưa cam lòng: "Giang tiên sinh, anh chắc không suy nghĩ lại sao?"
Tuy tứ đại bang phái đều làm việc cho Đông Bá Thiên, giữa họ vẫn tồn tại cạnh tranh. Vừa nghe tin Giang Thừa Thiên rất mạnh, việc đầu tiên cô ta nghĩ đến là lôi kéo. Chỉ cần Giang Thừa Thiên chịu vào Bang Bắc Vũ, cô ta sẽ có một trợ thủ đắc lực.
Giang Thừa Thiên lắc đầu: "Không cân nhắc nữa."
Nghe câu trả lời ấy, mặt Nguyễn Như Chức thoáng hiện vẻ bực bội. Cô ta đã tỏ đủ thành ý, không ngờ thẳng nhóc này vẫn từ chối, khiến cô ta mất mặt.
Cô lạnh lùng nhìn chẳm chằm Giang Thừa Thiên: "Nếu hôm nay anh từ chối tôi, mai này một khi tứ đại bang phái chúng tôi liên thủ đối phó, e là anh không còn mạng đâu!"
Sắc mặt Giang Thừa Thiên cung lạnh xuong. Anh nhìn thang Nguyễn Như Chức, trầm giọng: "Cô đang đe dọa tôi?"
Nguyễn Như Chức dập tắt điếu thuốc: "Tôi không đe dọa, chỉ nói thật. Anh đắc tội Tư Đồ Lôi, đánh bị thương không ít người của Bang Nam Thắng, còn buông lời ngông cuồng bảo sẽ bắt Đông Bá Thiên phải thần phục anh. Giờ chỉ có Bang Bắc Vũ chúng tôi mới bảo vệ nổi anh; ngay cả nhà họ Thẩm cũng không che chở nổi cho anh."
Nghe vậy, Giang Thừa Thiên bật cười.
Nguyễn Như Chức cau mày: "Cười gì?"
Giang Thừa Thiên thu nụ cười, nhìn chằm chẳm cô ta, giọng rắn rỏi: "Bang chủ Nguyễn, nói cho cô biết: tôi chưa bao giờ sợ tứ đại bang phái các người, cũng chưa từng nghĩ dựa dẫm để người khác phải bảo vệ mình!"
Nguyễn Như Chức trầm giọng: "Giang tiên sinh, tôi biết anh thân thủ không tệ. Nhưng một mình sao địch nổi bốn bề. Tứ đại bang phái chúng tôi dốc toàn bộ cao thủ, anh nghĩ mình còn bao nhiêu cơ may sống sót?"
Mắt Giang Thừa Thiên nheo lại: "Trong mắt tôi, đám 'cao thủ' mà các người khoe khoang cung chỉ la hạng ga mờ cho co thôi!"
Lời vừa dứt, những cô gái mặc võ phục có mặt đều nổi đóa!
Thằng này quá ngông cuồng, dám nói hết thảy cao thủ của tứ đại bang phái chỉ là hạng tầm thường - sao chịu nổi!
Ngực Nguyễn Như Chức phập phồng vì tức, ánh mắt lóe lên sát khí!
Giang Thừa Thiên chẳng buồn để tâm đến cơn giận dữ của họ, đứng dậy nói: "Bang chủ Nguyễn, muộn rồi, tôi không rảnh ngồi tán chuyện. Tôi khuyên mấy người đừng dây vào tôi nữa thì hơn, bảo Đông Bá Thiên mau tới gặp tôi."
Nói xong, anh quay người định rời khỏi đó.
Nhưng vừa đi được mấy bước, giọng Nguyễn Như Chức vang lên sau lưng: "Nhóc con, tưởng chỗ này muốn đến thì đến, muốn đi thì đi à?"
Cô phất tay: "Động thủ!"
Vừa dứt lệnh, mấy cô gái mặc võ phục trong phòng đồng loạt lao về phía Giang Thừa Thiên!
Đồng thời, từ ngoài cửa cũng ùa vào hơn chục cô gái mặc võ phục!
Một nửa trong số họ là võ giả, thực lực rất mạnh!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!