Chương 52
Tôi mỉm cười sâu sắc và nói: “ông thực sự nhìn thấy nó không?”
Nói xong tôi cùng Thanh Long tâm niệm tương thông, để cho nó phát ra chân thông. Theo một đạo của Thanh Long, chân thân của nó xuất hiện bên trong tinh thể còn con quỷ nhỏ kia thì nằm ở trước mặt Thanh Long run rẩy.
Rất nhiều người ở đây cũng là lần đầu tiên nghe thấy Thanh Long, sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm, không thể tưởng tượng nổi nhìn con búp bê trong tay tôi.
Thậm chí ngay cả mấy phong thủy đại sư đều lộ ra kình ngạc, chân thân của Thanh Long chính là tồn tại trong truyền thuyết, bé Thanh Long tuy nhỏ nhưng cũng có thể nhìn ra nó là một con rồng con.
“A, quả nhiên như tôi mong đợi. Thì ra con quỷ nhỏ này bị long khí giấu đỉ, hiện tại nếu đã hiện tại nguyên hình vậy chứng minh vừa rồi tôi nói không sai rồi.”
Thẩm Đoàn Tinh làm ra bộ dáng dương dương tự đắt, nhìn tôi tiếp tục hung tợn nói: “Thằng nhóc, cậu vẫn là quá sốt ruột rồi. Nghĩ rằng có một con rồng nhỏ được phong là có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn sao? Muốn hại
nhà họ Diệp thì bước qua xác Thấm Đoàn Tinh tôi đã
Thẩm Đoàn Tỉnh này thật đúng là da mặt đủ dày, ông ta đem khí Huyền Dương của mình phát ra, một mặt chấn động tôi còn một mặt ra tay nhất định đe dọa cho tôi biết ông ta đang đọc chú ngữ, ở nơi này muốn tạo ra một cái bẫy.
Nếu vậy thì Tô Vy Hằng của Bát Thi Môn nhất định mang theo Cô Sát ở bên ngoài hội hôn lễ cách đó không xa, một khỉ trận nhãn ở đây bị mở ra thì cô ta có thể phóng Cô Sát kia tiến vào giết tôi.
Tòi vừa định ngăn cản Thẩm Đoàn Tinh, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng quát lạnh: “Ngông cuồng!”
Là giọng nói của ông già lão giả, đừng nhìn ông ta lớn tuổi mà khinh thường, âm thanh của ông ta vang lên như chuông, trong giọng nói có chút tức giận.
Cùng với tiếng quát lạnh này của ông ta, Tử Mẩu chú mà Thẩm Đoàn Tinh vừa nắm được đã bị chấn tán, ông ta lập tức cảm thấy giận dữ.
Ông già lão giả bước nhanh tới phía đài, lạnh lùng nhìn về phía Thẩm Đoàn Tinh, nói: ‘Thẩm Đoàn Tinh, ong thật đúng là thầy phong
thủy của Liêu Canh đấy à? Nhà họ Diệp chúng tôi thật vui khi thấy ông biểu hiện tích cực như vậy? Trong lòng ông thật sự có gì khuất tất ư?”
Trên mặt Thẩm Đoàn Tinh lộ vẻ xấu hổ, ông ta hiển nhiên là kiêng kỵ ông già lão giả này, vội vàng khách khí nói: “Đại sư Thiên Không, là ông nghĩ nhiều thôi. Tôi luôn luôn ủng hộ nhà họ Diệp, Trần Hoàng Kim này muốn mưu hại nhà họ Diệp nên tôi mới thấy không vừa mắt mà muốn dạy dỗ cậu ta thôi.”
Ông già lão giả cười lạnh một tiếng, nói: “Có tôi ở đây, còn không đến lượt ông khoa tay múa chân.”
Nói xong ông ta nhìn về phía tôi, ánh mắt không còn lạnh lùng nữa, mà trở nên vô cùng từ bỉ hỉ xả.
Ông ta nhẹ nhàng nói vớì tôi: “Trần Hoàng Kim, ông nội của cậu có tài năng khiến tất cả mọi người kính sợ, tôi cũng ngưỡng mộ ông ấy từ lâu. Bất kể cậu gặp phải phiền toái gì thì cứ nói với Thiên Không tôi đây. Tuy nhiên con rồng nhỏ trên tay cậu cũng không phải vật nuôi bình thường, chỉ sợ khí lực của cậu không đủ đè nén được nó.”
Dừng một chút ông ta tiếp tục nói: “Cậu đem con rồng nhỏ này tặng cho tôi. Dù hôm nay