"Mộc Miên, bây giờ anh nên làm một bậc quân tử đứng đắn, hay là kẻ lưu manh?"
Hả?
Còn chưa kịp hiểu chuyện gì, đã bị Cố Thành khóa chặt môi.
Nụ hôn quá bất ngờ khiến Mộc Miên nhất thời chả kịp phản ứng, hai mắt Mộc Miên trợn tròn, hoảng hốt, tay Miên đặt trước ngực anh gắng sức đẩy ra. Miên càng cử động, giãy giụa, Cố Thành càng thuận thế siết chặt eo thon của cô hơn, tay còn lại anh liền đặt sau gáy Miên hung hãn chiếm đoạt đôi môi mềm mại của cô.
Mộc Miên căn bản không thể nào thoát thân, sức lực của Miên không đủ mạnh để kháng cự, da đầu bắt đầu có cảm giác tê dại, đôi môi nhỏ vốn căng mọng bị Cố Thành giày xéo, một cảm giác tê buốt nhanh chóng truyền khắp làn môi.
Mộc Miên mơ hồ cau mày, nhắm mắt nghiến chặt răng chống đối không cho Cố Thành làm càn. Sự chống đối của Miên hiện rõ. Bác sĩ Cố dường như cũng không có ý định muốn buông Miên ra, ngược lại còn mạnh mẽ, gắt gao ôm chặt Miên hơn. Miên cảm nhận được từng nhịp tim, hơi thở của anh rất dồn dập, gấp gáp.
Đầu óc Mộc Miên trở nên quay cuồng, trống rỗng, không rõ vì sao Cố Thành lại đột nhiên hành xử như vậy? Trông phút chốc hơi thở cô có chút nặng nề. Mộc Miên mở mắt, bàn tay đặt trên vòm ngực săn chắc kia cố gắng đẩy ra, Mộc Miên dùng một chút lí trí cuối cùng hít thở ấp úng lên tiếng.
"Cố...Cố Thành..."
Mộc Miên khe khẽ cất giọng, còn chưa kịp nói hết câu đã tạo thời cơ cho Cố Thành tiến vào trong miệng nhỏ của Mộc Miên, ra sức mà trêu ghẹo đầu lưỡi đang khẽ run lên, mạnh mẽ nuốt trọn hương vị ngọt ngào. Từng động tác của anh dường như rất thuần thục đánh sâu vào lí trí cô, cảm giác giống như có một luồng điện chạy qua, chốc lát đã khiến toàn thân cô mềm nhũn tựa như không còn chút sức lực.
Nhưng căn bản nụ hôn này thật sự quá ngọt ngào, ngọt ngào đến mức khiến Mộc Miên cứ muốn đắm chìm.
Bàn tay thon dài của bác sĩ Cố không muốn chỉ dừng lại ở vòng eo nhỏ thon thả. Anh chầm chậm di chuyển xuống phía dưới, chả mấy chốc lồng bàn tay đã bao phủ trên cặp mông tròn trịa, đầy đặn.
Mộc Miên mở to đôi mắt, nhanh chóng lấy lại lí trí, mặc dù bị nụ hôn kích thích nhưng cơ bản Miên và Cố Thành không thể phát sinh ra quan hệ.
Không thể với bạn thân của chồng cũ dây dưa. Huống hồ Cố Thành đã có bạn gái, cô không muốn vì một phút kích thích mà phạm phải sai lầm.
Không! Không thể.
Mộc Miên dùng sức cắn mạnh vào khóe môi mỏng của Cố Thành, anh khẽ cau mày, bất giác nới lỏng vòng tay, Mộc Miên thấy vậy liền đẩy anh ra. Cô bịt chặt miệng, gò má đỏ bừng, ngước mắt nhìn anh.
Cố Thành bất ngờ vì hành động vừa rồi, không ngờ tới là Mộc Miên lại cắn mạnh như vậy. Anh chậm rãi đưa tay lên quẹt qua khóe môi, chất lỏng màu đỏ dính vào ngón tay, một mùi tanh sộc vào cánh mũi. Cố Thành không giận ngược lại còn khẽ cong môi ôn nhu mỉm cười.
Cố Thành nhìn người con gái bị anh hôn, ngại ngùng đến đỏ cả khuôn mặt. Có lẽ hành động vừa rồi quá đột ngột nên khiến Mộc Miên chẳng thể chấp nhận?
Mộc Miên nhìn thấy nơi khóe môi anh đang chảy máu, trong lòng lóe lên dáng vẻ áy náy, nhưng đã hết cách, nếu như Mộc Miên không cắn Cố Thành thì chẳng biết hai người đã bị dục vọng dẫn dắt đi đến đâu rồi?
"Mộc Miên, em nỡ cắn mạnh đến thế sao?"
Thanh âm vô cùng dịu dàng, nhẹ nhàng, anh dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Mộc Miên. Mộc Miên cảm nhận trong lời nói có chứa đựng một chút than thở trách móc. Hô hấp khó khăn, bàn tay nãy giờ của Miên vẫn giữ nguyên trên miệng, giọng nói vô cùng ấp úng.
"Cố...Cố Thành, chúng ta không nên như vậy."
"Anh...đã có bạn gái rồi, dừng hành xử..."
"Vậy em có bằng lòng ngoại tình với anh không?"
Không đợi Mộc Miên nói hết, Cố Thành cong môi cười thẳng thắn hỏi. Miên ngơ ngác không kiềm chế được mà khẽ bật một tiếng.
"Hả?"
"Mộc Miên, nếu đúng thật là anh đã có bạn gái vậy em có chấp nhận ngoại tình với anh không?"
"Miên, vừa rồi khi hôn em, anh cảm nhận được em cũng có tình cảm với anh."
Tâm tư Mộc Miên lúc này vì lời nói của Cố Thành trở nên rối bời, đến cả Mộc Miên cũng không hiểu rốt cục bản thân muốn gì.
Đúng! Mộc Miên thừa nhận đã có tình cảm với Cố Thành, những tháng ngày qua sự ân cần, sự quan tâm chu đáo hết mực từ anh khiến cô phút chốc mềm lòng, rung động. Nhưng cũng không thể vì vậy mà bảo Mộc Miên ngoại tình hoặc yêu đương vụng trộm cùng anh. Như thế khác nào giống Tùng Quân chứ? Mộc Miên không làm được, tổn thương người khác thì có gì hay ho?
Mộc Miên chậm rãi khẽ ngước nhìn Cố Thành, anh vẫn ôn nhu quan sát, vẫn là dáng vẻ thâm tình dịu dàng, hiền lành.
Càng nhìn Mộc Miên càng không biết phải làm thế nào? Cô mím môi, nuốt nước bọt gằn giọng.
"Anh đừng nói nữa, sẽ không có chuyện đó."
Dứt lời, Mộc Miên xoay người chạy nhanh lên lầu, trông dáng vẻ lúng túng, thẹn thùng, đáng yêu của Miên khiến Cố Thành cười nhẹ.
Mộc Miên, anh đã hơn 30 tuổi chẳng lẽ không biết em đang suy nghĩ gì sao?
Nếu như em biết người con gái anh chờ 10 năm là em thì sẽ như thế nào?
Mộc Miên, anh sẽ sớm cho em biết sự thật...sẽ cho em biết cả cuộc đời còn lại của em về sau chỉ thuộc về anh, một mình Cố Thành.
Cố Thành thở sâu ngẫm ngợi. Một lúc sau liền trở lại tiếp tục chuẩn bị cơm tối cho Mộc Miên.
...
Mộc Miên bước vào phòng khóa chặt cửa, xong liền bước lại co rúm ngồi trên ghế, gò má vẫn còn ửng hồng, nhiệt độ cơ thể vẫn còn nóng hừng hực, đôi tay nhỏ khẽ run run sờ lên cánh môi mềm mại, hình ảnh Cố Thành hôn Miên hiện rõ mồn một, ngay cả mùi hương của anh vẫn còn vương vấn.
Bỗng nhiên câu nói vừa rồi văng vẳng bên tai.
"Em có bằng lòng ngoại tình với anh không?"
"Anh cảm nhận được em cũng có tình cảm với anh."
Nó thật sự khiến Mộc Miên mơ hồ, đầu óc rối rắm, tim càng lúc càng đập nhanh, Mộc Miên cúi đầu đặt cằm lên đầu gối trầm mặc suy tư.
Đột nhiên phía ngoài, tiếng gõ cửa khẽ vang lên.
"Mộc Miên, xuống ăn cơm thôi."
Mộc Miên ngồi trong phòng nghe giọng nói bất giác run rẩy ngẩng đầu, cô cắn cắn môi, thú thực giờ phút này Miên không có can đảm gặp anh, Mộc Miên sợ...Đang không biết phải làm thế nào, thanh âm nhẹ nhàng một lần nữa lại vang lên.
"Mộc Miên..."
"Em...em chưa đói, lát nữa em sẽ ăn sau."
"Ồ, thôi được..."
Cố Thành nhỏ giọng đáp, Miên nghe xong phồng má thở phào nhẹ nhõm, tưởng anh sẽ đi xuống...nào ngờ.
"Được. Nếu em không xuống ăn cơm, ngay lập tức anh sẽ ăn em, nếu em muốn no bụng bằng cách này? Anh nguyện ý phục vụ em...cả đêm"