(Lớp 10.8)
"Chào mọi người! Thầy tên là Vương An Hảo. Kể từ hôm nay thầy là chủ nhiệm của lớp chúng ta"
Xung quanh đều nồng nhiệt, hào hứng vỗ tay chào mừng thầy chủ nhiệm, mọi người cùng nhau bàn tán cho rằng thầy là một người rất dịu dàng và có tâm với lớp, không như những giáo viên trước.
...----------------...
Nàng ngồi dãy ba, bàn 5 gần cuối. Còn Sơn Thần ngồi ở dảy bốn, bàn 5 ngang với cô. Cậu ấy đôi lúc hơi cằn nhằn, chọc ghẹo một chút, nhưng có lúc lại rất ân cần, chu đáo. Đúng là có cậu bạn thanh mai trúc mã không uổng đồng tiền bát gạo mà...
"Chào cậu! mình là Khúc Tiểu Hương"
Đây là cô bạn bàn trên của Yến Quân, cậu ấy rất năng động, dể thương, thân thiện với mọi người xung quanh, đi đến đâu cũng có người yêu thích
"Chào cậu...!"
"Nhìn cậu đẹp thật đấy! Mình hơi ngưỡng mộ nhan sắc của cậu"
"À...ha...cũng bình thường thôi!" Cô cười gượng đưa tay gãi đầu
Từ phía sau có một người vỗ vai tới "Chào cậu! mình là Trà Bạch Ly "
Đây là cô bạn phía sau Yến Quân, cô ấy vừa xinh đẹp, dịu dàng, học giỏi. Hình như lúc nảy còn được thầy cho làm lớp trưởng nữa
"Chào cậu! Mình là Mạc Yến Quân " Nàng vừa cười thân thiện chào mọi người
"Cậu... quen Sơn Thần sao?" Bạch Ly hỏi
"Cậu ta hả? Sao thế?"
"Không...không có gì! không ngờ cậu lại quen được nam thần"
"Cậu ta mà là nam thần gì chứ! Toàn để lừa người thôi!"
"Sao cậu lại nói vậy? Mình thấy cậu ấy cũng tốt mà. Lúc ở trường cũ mình đã nghe danh cậu ấy rồi! Không ngờ lại được học cùng lớp nữa. Vui thật đấy"
"Ò" Nàng im lặng đáp
Nàng nghĩ thầm trong lòng, không ngờ cậu ấy lại nghĩ như vậy, đúng là tên đầu lợn này nỗi tiếng thật. Cậu ta chỉ được mỗi việc đẹp trai học giỏi thôi mà! Sao nhiều người cuồng như vậy chứ! Hừm...
Tiểu Hương từ bàn trên quay xuống hỏi: "Lát nữa chúng ta cùng đi ăn cơm không?"
"Được thôi!"
"Ừm" Bạch Ly trả lời
...****************...
Ba người cùng đi bộ dưới sân trường đi ra nhà ăn ở khu F, bởi vì từ lớp học đến đấy khá xa nên cũng có người nhịn ăn
"Này Yến Quân! Cậu từ trường nào chuyển đến vậy?" Tiểu Hương ôm lấy cánh tay cô
"Là trường AUG" Cô mỉm cười nhìn Tiểu Hương
"Là trường nỗi tiếng đó sao?"
"Ừm..."
"Vậy cậu cũng học chung trường với Sơn Thần?" Bạch Ly quay qua nhìn
"Được đó Yến Quân! không ngờ cậu lại may mắn đến vậy!" Tiểu Hương lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn cô
"Này! tụi mình đi ăn cơm đó, các cậu có thể đừng nhắc tới tên đó được không?"
"Sao vậy?"
"Đừng để sự đẹp trai của cậu ấy đánh lừa các cậu! Thật ra cậu ấy không tốt bụng như vậy đâu!"
"Aaa..." Cô la lớn rồi ôm đầu
Từ phía sau có một thiếu niên cao ráo, trắng trẻo, bờ vai rộng lớn đủ để che chắn một người.
Hắn đi tới kéo chùm tóc đen dài của cô đang cột đuôi ngựa ở phía sau làm nàng ngửa đầu theo, có lẽ sợ thun quá yếu nên lở tay làm đứt, khiến tóc nàng xõa ra trông rất đẹp.
"Thun...!Lương Sơn Thần cậu chết chắc rồi!"
Cô chạy thật nhanh để đuổi theo Sơn Thần, vừa túm được cổ áo cậu
"A...a xin lỗi!" Vẻ mặt khẩn cầu của anh nhìn cô, nét điển trai đó khiến người khác không nở ra tay đánh
"Sao cậu dám!"
"Mau thả mình ra..."
"Không thả!"
Nàng liền nhảy lên lưng hắn, đưa hai chân ôm vòng eo xiếc chặt trên bụng, dùng tay nắm tóc cậu ta tới tấp
"Cậu...cậu mau tôi bỏ ra! Con gái mà không biết ý tứ gì hết?" Cậu ta vừa nói vừa lấy hai tay che bắp đùi gần váy của cô sắp lộ ra, mặc dù đang bị đánh rất đau
"Ai bảo cậu dám kéo tóc tôi!"
"Xin... xin lỗi mà!"
......................
"Hai người đó không chỉ chung trường, mà còn...không tin đó.Mối quan hệ của họ là vậy sao?" Tiểu Hương ngạc nhiên hỏi
"Không biết! Chắc chỉ bạn bè bình thường thôi!" Bạch Ly cười nói, khóe miệng có hơi run
"Ò..."
"Ngưỡng mộ cậu ấy thật, vừa xinh đẹp lại còn quen được nam thần..." Bạch Ly tự ti đáp
"Cậu không cần phải buồn như vậy đâu! Cậu cũng xinh đẹp lắm mà... Cố lên! Bạch Ly"
"Cậu nói đúng! nhưng mà... đừng lo cho mình quá"
"Ừm!"
...----------------...
"Hai đứa này, lớn rồi cứ như con nít vậy!"
Một người đàn ông đẹp trai đi tới, nhìn rất chững chạc, vừa tốt bụng lại còn ấm áp, là đàn anh khóa trên Doãn Tứ Thiện. Là mơ ước của bao nhiêu cô gái có được!
Tứ Thiện ôn nhu như vậy... cô cũng thích anh ấy! Nếu anh ấy là thứ hai thì không có ai là chủ nhật
"Anh Tứ Thiện!" cô sáng mắt ra, tươi cười như bông hoa nở rộ, liền nhảy ra khỏi người Sơn Thần đi đến chỗ anh, khiến hắn sầm mặt
"Lâu rồi không gặp! Em xinh nhiều rồi!"
Anh ấy đi tới đưa tay sờ lên mái tóc cô, vuốt ve rồi vổ nhẹ vài cái
"Vậy sao? cảm ơn anh!"
"Anh..." Sơn Thần cũng đi đến, giọng anh lạnh lùng có chút khàn
"Sao thế? Sơn Thần." Tứ Thiện quay sang nhìn Sơn Thần, lại nụ cười ấm áp đó
"Anh không nên dối lòng chứ!"
"Anh đâu có..."
"Cậu có ý gì!"
Cô nghiến răng thầm mắng, cậu ta muốn đâm chọt mình trước mặt anh Tứ Thiện đây mà! Anh ấy với Sơn Thần là anh em họ, nhưng khác nhau một trời một vực
Thật ra cô có chút rung động với người con trai này... Anh ấy vừa tài giỏi, đẹp trai còn rất chu đáo nữa, mỗi lần anh ấy bước tới đây, trái tim cô cứ như muốn rớt ra ngoài vậy... Đó có phải là yêu chăng?
"Tới giờ anh phải đến hội học sinh rồi!"
"À, Vâng!..." mặt nàng có chút tiếc nuối
"Anh đi trước đây!"
Anh ấy vừa quay mặt đi không lâu bổng có tiếng gọi thất thanh từ phía sau!
"Anh Tứ Thiện!"
Thiện liền quay mặt lại nhìn vào cô gái vừa gọi tên mình, cả hai nhìn vào nhau
"Em thích anh!"
Sơn Thần nhìn thẳng vào Yến Quân thấy cô đưa tay vẫy chào anh ấy có hơi giật mình,Tứ Thiện giường như đã biết chuyện này sẽ xảy ra, cậu liền khó xử nhìn vào Sơn Thần.