Bạch Túc Duật tìm khắp bách hoa sơn nhưng vẫn không thể tìm ra được những loại thuốc mà Vi sư huynh cần, thật kỳ lạ...những loại thuốc bình thường này, trước đây bách hoa sơn mọc rất nhiều "chuyện này..."
- Ha ha...
Bạch Túc Duật nhíu mày !
- Ôn Thần "ngươi lại muốn sao nữa đây ?"
"Bạch Túc Duật à Bạch Túc Duật, trong lục giới này ta ghét nhất là ngươi đó !"
- Haiz..."ngươi xem, cỏ cây ở bách hoa sơn của ngươi đều héo úa cả rồi...đến những vị thuốc thông thường mà cũng không thể tìm thấy được một cây, ta thấy...nhân phẩm của ngươi quả thật là quá kém".
Bạch Túc Duật nhìn xuống dưới chân, trong thoáng chốc...cỏ cây, hoa lá đều rũ xuống, những đóa hoa sặc sỡ liền chuyển sang màu nâu...cảnh sắc trở nên thê lương !
"Ôn Thần, ngươi lại vô cớ quấy nhiễu nhân gian...một khi Thiên Đình biết chuyện thì ngươi sẽ bị đẩy xuống Nam Hải vạn kiếp không thoát ra được".
- Ha ha...
"Bạch Túc Duật, ngươi không cần phải hù dọa ta, ta biết mình nên làm gì !"
Bạch Túc Duật xoay người rời đi, không muốn nói nhiều với Ôn Thần...
- Này Bạch Túc Duật, ngươi vội như thế làm gì ? Lâu ngày không gặp, chúng ta hàn huyên vài câu đi nào !
Được...
Ầm...
- Này tên khốn kiếp Bạch Túc Duật, ngươi làm gì mà mỗi lần gặp ta là động tay động chân vậy chứ ?
"Vì tên ôn dịch ngươi, rất đáng bị ăn đòn...thuốc trên núi linh sơn và bách hoa sơn là do một tay ngươi hủy diệt có phải không ?"
- Nếu phải thì sao ? Ngươi làm gì được ta ? Dựa vào Bạch Túc Duật ngươi ấy à...?
"Ta sẽ biến Thánh Cung của các ngươi thành một vùng đất ma, vùng đất chết...tất cả đều là thây ma chồng chất !"
Ha ha..."ta nghĩ đến thôi đã thấy vui rồi".
"Ôn Thần, tết ôn dịch đáng chết..."
Ầm...
Ầm...
- Hai bên cùng giao đấu....
"Hôm nay, ta bận rồi...chơi với ngươi như thế đã đủ rồi, hôm khác ta sẽ mang đến cho Bạch Túc Duật ngươi một món quà ý nghĩa !"
Vụt...!!!
...****************...
U La Cốc !
"Ma Vương"
- Ngươi nói xem "tình hình ở Thánh Cung thế nào rồi ?"
"Bẩm Ma vương ! Thánh Cung đang bị ôn dịch lây lan...giờ trên dưới Thánh Cung đều đang khốn đốn".
- Nhậm Tề Tề mặt mày lạnh lùng vô cảm, đưa tay vuốt nhẹ kiếm ma trong tay "kiếm xích dương khai của ta cần phải có máu để luyện...ta cần phải luyện đến ma và kiếm hợp nhất, đến lúc đó ta sẽ là bá chủ thiên hạ !"
"Ma Vương, đây là thời cơ tốt nhất để chúng ta tiêu diệt Thánh Cung".
- Đúng vậy...
- Ngươi hãy dẫn đầu 20 vạn tên ngạ quỷ đánh thẳng vào Thánh Điện giết sạch hết cho ta...một tên cũng không được sót !
"Tuân lệnh Ma Vương..."
...****************...
Thánh Cung !
Khiếu Anh Thu hối hả tìm Tông chủ "sư huynh !"
- Đã xảy ra chuyện gì ?
"Sư huynh, đã xuất hiện oán khí ngập trời..."
Tông chủ và tất cả các đệ tử trên dưới Thánh Cung đều chạy ra Đại Điện xem !
"Không xong rồi...lệnh xuống cho chúng đệ tử sẵn sàng tinh thần huyết chiến".
- Xảy ra chuyện gì vậy sư phụ ?
"Kia là oán khí của các oán linh và ngạ quỷ, chúng đang tiến vào Thánh Cung !"
- Mọi người cẩn thận...
"Keng keng..."
Âm thanh của vũ khí tiếp xúc nhau vang vọng bên tai, khiến cho người ta cảm thấy xót xa "đệ tử bổn môn thương vong vô số, chưa bao giờ Thánh Cung lại gặp kiếp nạn lớn đến thế này !"
- Một phần đông đệ tử đều đã tử vong do ôn dịch hoành hành, tình trạng thiếu thuốc chữa trị đã khiến cho các bậc tôn sư phải mất ăn, mất ngủ "ngày đêm tìm cách giải quyết !"
- Hôm nay, ma đạo lại tấn công : "những oán linh và ngạ quỷ chỉ biết tấn công theo mệnh lệnh...bọn chúng không hề có cảm xúc, ngã xuống lại đứng lên...chúng đã trở thành bất tử, bất diệt".
- Tiếng kêu la của đệ tử Thiềm Tông môn có thảm thiết đến mức nào cũng không làm cho những oán linh và ngạ quỷ kia chùn bước, càng đánh càng làm bọn chúng thêm hiếu chiến".
- Nhậm Tề Tề mạnh đến đâu "vẫn chưa ai biết được, riêng kiếm xích dương khai trên tay Nhậm Tề Tề đã uy lực vô song, xích dương khai là một thanh kiếm ma...uống máu như rồng hút nước, bao nhiêu máu cũng không đủ uống...tất cả các thi thể vừa chết ở Đại Điện đã bị uống sạch máu".
- Mùi máu tươi càng nồng càng đánh thức tâm ma của Nhậm Tề Tề...
"A a a a..."
"Ma và kiếm hợp nhất..."
- Bất chợt hoa bỉ ngạn nở rộ đỏ thắm cả một vùng trời...
Nhậm Tề Tề ngay lập tức hoá thành hắc long và chui vào kiếm xích dương khai !
Mọi người đều ngạc nhiên "ngay cả Thiên Ma Hạ Hầu Kỳ còn chưa có khả năng hợp Ma và Kiếm thành một thể...vậy mà Nhậm Tề Tề có thể..."
"Tam sư huynh cẩn thận !"
- Xoạc...
- Duật nhi con sao rồi ?
Khiếu Anh Thu hốt hoảng hét lên "không ổn rồi !"
- Bạch Túc Duật bị kiếm xích dương khai làm cho bị thương, máu của Bạch Túc Duật lại là thứ mà xích dương khai vô cùng thèm khát...
"Keng..."
Á á...
"Khiếu sư thúc"
"Khiếu sư đệ"
Khiếu Anh Thu đỡ giúp Bạch Túc Duật một kiếm và bản thân Khiếu Anh Thu lại bị thương rất nặng !
- Phình...
Xích dương khai, bám theo Bạch Túc Duật...chỉ cần một chút máu của Bạch Túc Duật cũng sẽ khiến cho xích dương khai tăng thêm uy lực !
Tông chủ, mở đường tiễn Bạch Túc Duật và Khiếu Anh Thu đến nơi an toàn, bản thân ông lại bị thương nặng...
"Sư phụ"
"Lệ nhi...con nhanh chạy đi !"
"Không, sư phụ"
- Chạy đi con...
"Sư phụ"
Á á á...
- Nhậm Tề Tề tóm lấy Diễm Lệ và bay vào không trung !
"Lệ nhi"