“Nô tỳ thấy hắn đi tới thì vội vàng đẩy ra, chạy về phía viện của chúng ta. May mà hắn không đuổi theo, nếu không danh dự của nô tỳ sắp bị hắn phá hỏng!” Cơ thể của Vân Nhi vẫn còn run rẩy, trông nàng ta rất sợ hãi.
“Hắn là cái thá gì mà dám động tay động chân với người của bổn vương phi. Hạ Tử Duệ nhíu mày lạnh giọng nói.
Nàng chỉ từng nghe lịch sử phong lưu của Lý Thế, nhưng không ngờ hắn ta ở địa bàn của nhà người khác cũng dám to gan như vậy!
Sau khi Vân Nhi xả hết lửa giận, lập tức nói với Hạ Tử Duệ: “Vương phi, thật sự phải gả tam cô nương cho hắn sao? Hắn là một tên khốn
Hạ Tử Duệ nghe vậy thì cười nhạt nói: “Không, bổn vương phi ngược lại cảm thấy tam muội rất xứng với hắn, hơn nữa là cặp đôi trời sinh! Bổn vương phi luôn vui lòng giúp người khác, ta tốt bụng tác hợp cho cặp đôi lương duyên bọn họ.
Vân Nhi lập tức im lặng, nhớ tới những chuyện mà tam cô nương từng làm với vương phi, sự phản kích của vương phi bây giờ đã là gì chứ.
Tuy có lòng trắc ẩn, nhưng hôm nay nhìn thấy sắc mặt trắng bệch, cơ thể gầy gò của phu nhân thì biết đám người dị di nương, nhị cô nương, tam cô nương chắc chắn đã làm gì đó với phu nhân!
“Chiều mai ngươi ra khỏi phủ đi mời đại phu giỏi nhất kinh thành tới đây” Sau khi Hạ Tử Duệ trù tính một phen ở trong lòng thì dặn Vân Nhi.
Hôm nay nhìn thấy Lý Thị gầy như que củi, sắc mặt trắng bệch, khi nói chuyện giọng nói trầm thấp không có sức, khác biệt rất lớn so với Lý Thị trong ký ức, cho dù Lý Thị bị nhiễm phong hàn tuyệt đối sẽ không như vậy.
Lẽ nào trên người Lý Thị có bệnh khác?
Ở nội viện của phủ tướng quân, có người muốn Lý Thị chết, sau đó thay thế vị trí của Lý Thị, tuy nàng không rõ những uẩn khúc trong đó nhưng không thể không đề phòng.
Lý Thị dịu dàng hiền lành là mẹ của Hạ Tử Duệ, cũng là mẹ hiện nay của nàng.
“Vâng, vương phi” Vân Nhi đáp lại.
Sau khi Vân Nhi rót đầy ly trà cho Hạ Tử Duệ thì nói tiếp: “Vừa rồi trên đường trở về, nô tỳ còn nhìn thấy đại thiếu gia, đại thiếu gia và một nha hoàn làm chuyện đó ở đằng sau hòn giả sơn. Hơn nữa cách đó không xa, có một nữ tử có vẻ ngoài xinh đẹp trong tay cầm khăn tay hằn học nhìn hai người đại thiếu gia.
“May mà trời đã tối, nô tỳ đi khẽ mới không bị bọn họ phát hiện. Nhớ tới cảnh dưới ánh trăng, Vân Nhi vẫn không tránh khỏi chuyện đỏ mặt.
Hạ Tử Duệ nhíu mày, nàng nhếch khóe miệng nói đầy thích thú: “Xem ra Hạ Lập vẫn có tính phong lưu không đổi đó.
“Ngày mai có tiệc chúc mừng, tuy hôm nay có khá ít khách tới phủ nhưng đại thiếu gia làm như vậy, nếu để người ngoài nhìn thấy, nhất định sẽ làm nhục danh tiếng của phủ tướng quân. Vân Nhi thở dài nói.
“Nếu thật sự bị người khác nhìn thấy còn là chuyện tốt, nữ tử xinh đẹp mà ngươi nhìn thấy là Mị Nương mà Hạ Lập chuộc từ lầu xanh về. Đợi đi, hai ngày tới chắc sẽ có kịch hay để xem. Hạ Tử Duệ sau khi nhấp một ngụm trà, ung dung cười nói.
Vân Nhi gật đầu: “Mị Nương đó chắc sẽ gây chuyện, tới lúc đó lão gia sẽ không dễ dàng tha thứ cho đại thiếu gia. Đúng rồi, vương phi, vừa rồi mấy vị di nương kêu các nha hoàn đưa tới rất nhiều đồ, nói là không muốn làm phiền vương phi nghỉ ngơi nên đưa đồ tới trước, ngày mai sẽ tới thỉnh an vương phi.
“Bọn họ sợ là nghe được chuyện của nhị muội tam muội, nhất thời không dám tới gặp bổn vương phi. Cũng tốt, đợi ngày mai kịch hay bắt đầu, bọn họ không muốn đụng gặp cũng phải đụng mặt.” Hạ Tử Duệ cười lạnh nói.
Hai người lại nói chuyện thêm một lúc về bệnh của Lý Thị và dạo này nhị di nương hống hách như nào ở trong phủ tướng quân, nhị cô nương tam cô nương sao lại không để Lý Thị và Hạ Tử Duệ vào trong mắt và những chuyện bẩn thỉu mà đại thiếu gia làm trong tối.
Vân Nhi nói mà rất tức giận, Hạ Tử Duệ nghe thì không biểu lộ gì, cười nhạt đối đáp.
Khoảng một canh giờ sau thì nghe thấy phòng bên cạnh có âm thanh.
“Các ngươi lui ra đi” Phòng bên cạnh truyền tới giọng nói lạnh lùng của Lâm Bắc Hàn. “Vâng” Hai ba nha hoàn đồng thanh đáp, sau đó là tiếng đóng cửa.
Vân Nhi khẽ nói: “Vương gia trở về rồi.”
Nàng ta cảm thấy rất lạ, tại sao hiện nay vương phi không để tâm tới vương gia nữa?
Lúc này ở phủ tướng quân vừa hay là một cơ hội tốt, có thể chung giường với vương gia!
Nếu về sau có thể mang thai thì sẽ đứng vững ở vương phủ.
Hạ Tử Duệ lạnh nhạt gật đầu, trên mặt không nhìn ra bất cứ biểu cảm gì.
Lúc này ngoài cửa lại có âm thanh, là Thêu Đào và Lạc Sương.
Sau khi hai người bọn họ đi vào thì đi về phía Hạ Tử Duệ, mặt mày hai nha hoàn đều đỏ ửng vì xấu hổ.
Hạ Tử Duệ thấy lạ nên hỏi: “Các ngươi bị gì vậy?”
“Chúng nô tỳ vừa quay về từ tiền viện, vừa hay gặp thế tử của Bắc Lăng vương phủ. Thêu Đào cúi đầu bẽn lẽn trả lời.
Trước kia chỉ từng nghe nói Hạo thế tử, không ngờ hôm nay có thể thấy tận mắt.
“Chính là Hạo thế tử - đệ nhất mỹ nam của nước Đại Hoa trong lời đồn đó à?” Tay cầm ấm trà của Vân Nhi khựng lại, vội vàng hỏi.
Thêu Đào và Lạc Sương mặt mày đỏ ửng vì xấu hổ cúi gằm xuống ngực, gật đầu.
Đệ nhất mỹ nam Lâm Bắc Hạo? Hạ Tử Duệ hơi nhíu mày, trong đầu tự động hiện ra bóng dáng cao lớn của nam tử.
Nam tử có ngũ quan rõ ràng, tuấn tú tuyệt luân, nhất là đôi mắt phượng tà mị, chỉ khẽ đảo mắt, đã câu dẫn hồn phách của người khác rồi.
Làn da trắng, môi đỏ như tường vi nở rộ, rất giống nữ tử.
Khiến vô số nữ tử say đắm.
Có điều so với ngoại hình tà mị của hắn ta, tính cách của hắn ta ôn hòa, khí tức trầm tĩnh như đầm nước vô tận khiến người khác không thể nhìn rõ.
Hắn ta giữ mình trong sạch, năm nay hai mươi tuổi, bên cạnh không có tiểu thiếp nào, còn hắn ta có nha hoàn thông phòng hay không thì Hạ Tử Duệ không biết.
Nhưng nghe nói người đâm đầu tư hợp với hắn là Liên Doanh – tam cô nương của phủ thừa tướng.
Tính cách của Liên Doanh dịu dàng đằm thắm, dung mạo xinh đẹp thoát tục, tuy không so được với Liên quý phi – đích tỷ của nàng ta, nhưng cũng là một mỹ nhân số một số hai.
Đáng tiếc, Liên Doanh là thứ nữ, cho dù gả cho Lâm Bắc Hạo nhiều nhất chỉ có thể làm trắc phi, tuyệt đối không thể làm chính thê.
Nhìn sự xấu hổ của ba nha hoàn mà cười thầm, Hạ Tử Duệ khẽ lắc đầu.
Bất luận ở cổ đại hay hiện đại, có một vẻ ngoài xinh đẹp sẽ có lợi, có vô số thiếu nữ đều gửi gắm trái tim vào Lâm Bắc Hạo.
Đáng tiếc... hắn đã có ý trung nhân.
Hạ Tử Duệ thưởng trà, cười nhạt nghe ba nha hoàn ngươi một câu ta một câu nói về chuyện liên quan tới Lâm Bắc Hạo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!