“Trong hai năm sau khi vương phi gả vào Nam Dương vương phủ, vương gia không ở trong phòng của vương phi được mấy lần, gần như đêm nào cũng ở chỗ Liên trắc phi.” Tuy Hạ Hân cười rất tươi nhưng sự mỉa mai trong mắt rất rõ ràng.
Lý Thị không nhịn được khi Hạ Tử Duệ bị mất mặt, bà ấy đang muốn mở miệng biện minh cho Hạ Tử Duệ lại bị gió lùa vào, họ không ngừng.
“Khụ khụ khụ... Lý Thị không thở được, nhịn tới mức đỏ mặt tía tai.
“Mẹ, mau uống ít trà” Hạ Tử Duệ lập tức cầm ly trà để bên miệng Lý Thị, tay trái vỗ nhẹ lưng của Lý Thị.
Hạ Nhiên và Hạ Hân bĩu môi, cười lạnh hai tiếng.
Lý Thị này sao không chết nhanh đi, dở sống dở chết kéo dài như này khiến di nương của bọn họ không thể thượng vị.
Ba vị cô nương khác lập tức ngẩng đầu nhìn Lý Thị, lục cô nương Hạ Ý và tử cô nương Hạ Tâm đồng thanh hỏi: “Mẹ ổn chứ?”
“Con gái đi gọi đại phu. Hạ Ý muốn đứng dậy đi tìm đại phu.
Lúc này Lý Thị đã đỡ hơn không ít, chỉ là sắc mặt vẫn đỏ bừng, đưa tay ngăn Hạ Ý lại: “Ý Nhi không cần đi tìm đại phu, mẹ đã không sao rồi”
Lúc này Hạ Ý mới yên tâm ngồi xuống.
Sau khi thấy sắc mặt của Lý Thị không có gì khác thường, ngừng ho, lúc này Hạ Tử Duệ mới liếc nhìn Hạ Ý, nàng khẽ mỉm cười.
Hạ Ý lại hơi sững người trước nụ cười này.
Hạ Tử Duệ đưa mắt nhìn sang Hạ Nhiên và Hạ Hân đang vui trên nỗi đau của người khác, lạnh nhạt nói: “Xem ra thật sự nên tìm một ma ma chuyên dạy dỗ tới dạy dỗ kỹ cho nhị muội và tam muội quy tắc. Nếu không đợi khi gả đi, sợ là sẽ khiến nhà chồng oán trách các cô nương của phủ tướng quân không có quy
tắc.”
“Bổn vương phi là trưởng tỷ của các muội, khi ta nói chuyện với mẹ đâu tới lượt các muội chen mềm? Vừa rồi sức khỏe của mẹ không tốt, họ không ngừng, trên mặt nhị muội và tam muội lại nở nụ cười, ngay cả chút lo lắng cũng không có, nhị muội và tam muội lẽ nào không biết viết hai chữ hiếu thảo như thế nào
à?"
“Vân Nhi, đi nói với vương gia, sợ rằng bổn vương phi phải ở lại phủ tướng quân mười ngày tới nửa tháng, ở lại để dạy dỗ các muội muội thế nào là quy tắc.
Hạ Nhiên và Hạ Hân nghe vậy thì sững sờ, bọn họ đứng bật dậy, sắc mặt thay đổi không ngừng nhìn sang Hạ Tử Duệ.
Bọn họ thế nào cũng không ngờ bây giờ Hạ Tử Duệ lại khó đối phó như vậy, nói nhiều như thế mà không chọc giận được Hạ Tử Duệ còn bị Hạ Tử Duệ dùng quy tắc để chèn ép bọn họ!
Bọn họ không sợ sự đanh đá của Hạ Tử Duệ, chỉ sợ Hạ Tử Duệ nói quy tắc với bọn họ.
Hoàng đế của nước Đại Hoa dùng hiếu trị vì thiên hạ, nếu danh tiếng bất hiếu của bọn họ bị đồn ra ngoài, bọn họ sẽ bị cha đánh mắng, càng đừng hòng gả cho một nhà tốt!
Trong lòng mắng chửi Hạ Tử Duệ nhưng lại không có cách nào.
Cho dù Hạ Tử Duệ không được cha và vương gia thích nhưng thân phận của Hạ Tử Duệ lại tôn quý, bọn họ không thể so bì!
“Xin vương phi tha thứ cho sự vô ý của bọn muội, thật sự là vương phi về phủ bọn muội rất vui, nhất thời quên mất quy tắc.
“Bây giờ vương gia đang bận ở tiền sảnh, chút chuyện này sao lại làm phiền vương gia chứ? Muội muội đã nhận được bài học dạy dỗ của tỷ tỷ, từ nay trở đi muội muội nhất định sẽ cẩn trọng lời nói cử chỉ” Hạ Nhiên phản ứng rất nhanh, cúi người tạ tội, sau đó kéo Hạ Hân quật cường ở một bên tạ tội với Hạ Tử Duệ.
Hạ Tử Duệ lười nhác liếc nhìn bọn họ, trong lòng cười lạnh.
Vốn muốn bây giờ cho bọn họ biết mặt, nhưng lại ngại Lý Thị, nàng không muốn để bọn họ động chạm tới Lý Thị nên tạm gác chuyện này lại.
Ở lại phủ tướng quân ba ngày, nàng có thời gian xử lý từng người bọn họ.
Nàng cười dịu dàng nhìn Hạ Nhiên và Hạ Hân, nói: “Nếu hai muội muội đều đã biết sai, bổn vương phi sẽ không truy cứu nữa. Giờ cũng không còn sớm nữa, các muội về phòng mình đi. Ngày mai sẽ có các đại thần và con cái của bọn họ tới phủ, sẽ rất bận rộn, tất cả quay về phòng mình nghỉ ngơi đi.
Hạ Nhiên và Hạ Hân sau khi hành lễ thì nhanh chóng rời đi mà không ngoảnh đầu.
Ba vị cô nương khác cũng đứng dậy cung kính hành lễ với Hạ Tử Duệ và Lý Thị, sau đó rời đi.
Hạ Tử Duệ nhìn Hạ Ý trong số ba người, khẽ mỉm cười, lục muội nhỏ nhất này là một người tốt.
“Tử Duệ, Nhiên Nhi và Hân Nhi này thù rất dai, mấy ngày tới con cố gắng đừng xảy ra tranh chấp với chúng. Hơn nữa... Lý Thị lo lắng nói, tới cuối cùng lại vội dừng lại.
“Mẹ, có gì mẹ cứ nói.” Hạ Tử Duệ dịu dàng nói.
Sao nàng không biết sự đáng hận của hai người Hạ Nhiên chứ, chính vì như vậy, tiếp theo nàng buộc phải làm một chuyện.
Lý Thị sau khi do dự thì thở dài, nói: “Cha con thấy con ở Nam Dương vương phủ không được vương gia thích, bèn muốn đưa Nhiên Nhi hoặc Hân Nhi vào vương phủ làm thiếp. Dù sao vương gia được hoàng thượng coi trọng vậy nên mới muốn...
Bà ấy khựng lại, sau đó lại nhìn sắc mặt của Hạ Tử Duệ.
Vẻ mặt của Hạ Tử Duệ rất điềm tĩnh, không hề thấy sự tức giận, nàng vỗ mu bàn tay của Lý Thị: “Mẹ không cần lo lắng, nếu bọn họ muốn làm thiếp, con gái sẽ cho bọn họ được như ý nguyện, trong vương phủ đâu phải không có thiếp, thêm hai người không nhiều, bớt hai người cũng không ít”
“Nhưng... Lý Thị lo lắng còn muốn nói cái gì đó thì bị Hạ Tử Duệ chặn lại, nàng dựa vào người của Lý Thị, nũng nịu nói: “Mẹ, con hơn một năm chưa về phủ, con
gái có rất nhiều lời muốn nói với mẹ, chúng ta đừng lãng phí thời gian vào người khác nữa.
Lý Thị đưa tay búng chóp mũi của Hạ Tử Duệ, khẽ cười: “Nghịch ngợm! Chuyện này con phải chú ý, nếu chúng tới vương phủ, cuộc sống của con sẽ không được bình yên.
"Me..."
Lý Thị lắc đầu, không tiếp tục nói về chủ đề của mấy người Hạ Nhiên nữa mà quay sang nói về một số chuyện thường ngày với Hạ Tử Duệ.
Khoảng một canh giờ sau, Hạ Tử Duệ thấy Lý Thị có vẻ mệt mỏi, sau khi đợi Lý Thị ngủ nàng bèn quay về Thương Mộ Các mà Hạ Tử Duệ từng ở trước kia.
Lúc này, Lâm Bắc Hàn vẫn còn ở tiền sảnh xã giao vậy nên chưa quay về.
Hạ Tử Duệ bèn dặn dò Thêu Đào thu dọn phòng phụ bên cạnh phòng ngủ chính, mang chăn của nàng qua đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!