Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghiện Vợ Vương Phi Tài Sắc Vẹn Toàn - Bạch Dung

Nam Dương vương phủ ở phía nam của kinh thành, phủ tướng quân ở phía bắc của kinh thành, chỉ riêng thời gian đi đường sẽ mất khoảng hai canh giờ. 

Xe ngựa ở cổ đại có cấu tạo đơn giản, bánh xe được làm bằng gỗ, rất chòng chành xóc nảy, cho dù dưới mông có lót mấy lớp đệm êm nhưng vẫn ê mông. 

Vặn vẹo cơ thể, khóe miệng của Hạ Tử Duệ giật giật, chiếc xe ngựa này thật sự không phải dành cho người ngồi! 

“Còn khoảng một khắc nữa sẽ tới.” Bên tai truyền tới giọng nói lạnh lùng của Lâm Bắc Hàn. 

Hạ Tử Duệ nhướn mày ngạc nhiên nhưng không nhìn qua. 

Một khắc sau, chiếc xe ngựa cuối cùng cũng dừng lại. 

Lâm Bắc Hàn bước xuống xe ngựa trước, sau đó đưa bàn tay thon dài tới trước mặt Hạ Tử Duệ. 

Hạ Tử Duệ cúi đầu cười xấu hổ, đặt bàn tay mềm mại như không xương vào lòng bàn tay của hắn, được hắn đỡ xuống xe ngựa. 

Cảnh ân ái này đập thẳng vào mắt của mọi người đang đứng ở trước cửa phủ tướng quân. 

Ở trước cửa phủ tướng quân, Hạ đại tướng quân Hạ Quân, phu nhân, ba vị thiếu gia, năm vị cô nương và một đống nha hoàn bà tử đều nhìn thấy cảnh hai người ân ái. 

Hạ Tử Duệ đi theo đằng sau Lâm Bắc Hàn đi về phía bọn họ. 

“Bản tướng tham kiến Nam Dương Vương, vương gia vạn phúc kim an.” Hạ Quân hơi cúi người ôm tay hành lễ, một đám người đằng sau lũ lượt hành lễ. 

Khóe miệng lạnh lùng vạn năm không đổi của Lâm Bắc Hàn cong lên, nở nụ cười không thân thiết lắm: “Đại tướng quân không cần đa lễ, tất cả đứng dậy đi. 

“Đa tạ vương gia. 

Sau khi mọi người đứng dậy, Hạ Tử Duệ bước ra từ đằng sau Lâm Bắc Hàn, đi tới trước mặt Hạ Quân, cười nói: “Con gái tham kiến cha 

Lúc này Hạ Quân mới nhìn sang Hạ Tử Duệ. 

Người trong danh môn vọng tộc của kinh thành đều biết Hạ Tử Duệ có tính tình hống hách, ở trong Nam Dương vương phủ không được Nam Dương Vương 

thích. 

Người nắm quyền trong vương phủ còn là Liên trắc phi, con gái của Liên thừa tướng, ông ta cũng vì vậy mà bị các đồng liêu trào phúng, vì vậy mà mất hết mặt 

mũi. 

Sau khi liếc nhìn Hạ Tử Duệ trước mắt, giọng điệu lạnh lùng đáp: “Vương phi không cần đa lễ. 

Nghe vậy, Hạ Tử Duệ đang cúi đầu khóe miệng đã nhếch lên nở nụ cười lạnh lùng. 

Dựa theo ký ức, Hạ Quân chưa từng nhìn thẳng vào đích nữ này, ngay cả đối xử với chính thê cũng không thèm đếm xỉa, ngược lại rất sủng ái nhị di nương. 

Nàng khẽ nhún người, sau khi đứng dậy thì nhìn sang một vị phu nhân ở bên cạnh Hạ Quân. 

Vị phu nhân đó mặc lụa tơ tằm, sửa soạn rất quý phái, nhưng khó che đi nét sương gió khắc khổ trên mặt, trong ánh mắt nhìn Hạ Tử Duệ ngân ngấn nước mắt. 

Trái tim của Hạ Tử Duệ chợt rung lên, nàng nhớ tới người mẹ dịu dàng của nàng ở kiếp trước. 

Rồi nhìn vẻ mặt quan tâm của vị phu nhân đó, nàng bước lên hai bước, nắm tay bàn tay lạnh lẽo của vị phu nhân đó. 

“Mẹ.” Hạ Tử Duệ khẽ gọi. 

Lý Thị kìm nén nước trực trào trong hốc mắt, không ngừng gật đầu: “Tử Duệ sống có tốt không?” 

“Tốt, rất tốt, mẹ yên tâm. Hạ Tử Duệ vỗ mu bàn tay gầy gò của Lý Thị, an ủi. 

Trong phủ tướng quân ngoại trừ Lý Thị không còn ai thật lòng quan tâm nàng. 

Lý Thị đáng thương, nếu bà ấy biết cô con gái mà bà ấy một lòng bảo vệ sớm đã chết rồi không biết sẽ đau lòng tới mức nào. 

Vỗ tay của bà ấy, Hạ Tử Duệ nhíu mày, gầy như vậy, hơn nữa độ ấm của tay rất lạnh. 

Rồi nhìn sắc mặt của Lý Thị, lẽ nào bà ấy đã bị bệnh? 

Lúc nàng thất thần, bên tai truyền tới vài tiếng họ khẽ. 

Nàng nhìn về phía phát ra âm thanh thì thấy nhị cô nương nhìn nàng với sự khinh thường, nàng ta nói với nàng: “Tỷ tỷ muốn ôn lại chuyện cũ có thể vào trong phủ, tỷ tỷ ôn lại chuyện cũ ở đây là muốn vương gia và cha đợi tỷ à?” 

“Đúng thế, tỷ tỷ” Tam cô nương Hạ Hàn ở bên cạnh Hạ Nhiên phụ họa. 

Tay của Lý Thị siết chặt thành nắm đấm, đột nhiên bóp đau tay của Hạ Tử Duệ. 

Hạ Tử Duệ dịu dàng vỗ nhẹ mu bàn tay của Lý Thị, nhẹ nhàng nói: “Mẹ, lần này quay về, vương gia dặn con phải ở bên mẹ nhiều. Lát nữa xong việc con tới phòng mẹ tận hiếu.” 

Lý Thị buông bàn tay lo lắng tới mức siết chặt, gật đầu đầy an ủi. 

Bà ấy phát hiện con gái đã thay đổi, biết quan tâm người mẹ này. 

“Phải, bản vương từng dặn Tử Duệ ở bên mẹ nhiều hơn, cố gắng tận hiếu.” Lâm Bắc Hàn ngoài dự liệu đã lên tiếng nói đỡ vào lúc này. 

Hạ Tử Duệ hơi nhíu mày, Lâm Bắc Hàn... thấy nàng bị cô lập nên không nhẫn tâm? 

Nàng nghiêng đầu nhìn qua, thấy Lâm Bắc Hàn đã lạnh lùng quét qua Hạ Nhiên và Hạ Hân. 

Tuy là võ tướng nhưng Hạ Quân lăn lộn mấy năm trong quan trường đã phát giác sự thay đổi giữa Hạ Tử Duệ và Lâm Bắc Hàn, ông ta bèn nở nụ cười tươi như hoa với Lâm Bắc Hàn, sau đó quở trách Hạ Nhiên và Hạ Hân: “Tử Duệ hiếm khi trở về, nó ôn chuyện cũ với phu nhân, hai đứa ở đâu ra mà lắm lời thế? Ở đây 

không có chỗ cho hai đứa nói chuyện!” 

Hạ Nhiên và Hạ Hân lập tức cúi đầu cắn răng, có chút không cam tâm. 

Thường ngày bọn họ nói lời khó nghe gì với Hạ Tử Duệ, cha đều không nói gì, sao hôm nay lại trách? 

Lần này Hạ Tử Duệ và vương gia về phủ, bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn sàng. 

Nghĩ tới đây, hai người đều bẽn lẽn nhanh chóng liếc nhìn Lâm Bắc Hàn anh tuấn lạnh lùng. 

Nhìn tình cảnh này, Hạ Tử Duệ cười lạnh trong lòng, nói như kiểu vô ý: “Nhị muội tam muội còn chưa đính hôn, nói chuyện khó tránh không có quy tắc, chuyện này có thể hiểu được, cha không cần tức giận. 

Không có quy tắc? Sắc mặt của Hạ Quân thay đổi, cẩn thận liếc nhìn Lâm Bắc Hàn. 

Vẻ mặt của Lâm Bắc Hàn lạnh lùng, trong lòng Hạ Quân trầm xuống, hằn học nhìn sang Hạ Nhiên và Hạ Hân. 

“Hai đứa còn không mau tạ tội với vương phi” Hạ Quân lạnh lùng quát. 

Hạ Nhiên và Hạ Hân nghe vậy thì sững sờ ngẩng đầu lên, có hơi khó tin. 

Sao hôm nay cha lại bắt bọn họ hành lễ với Hạ Tử Duệ? Hạ Tử Duệ có xứng sao? 

Tỷ ta không phải chỉ có thân phận đích nữ thôi hay sao? Trước kia khi ở phủ tướng quân, không phải vẫn bị bọn họ chơi đùa trong lòng bàn tay hay sao? 

Đối với phản ứng của hai người, nụ cười trên môi của Hạ Tử Duệ càng sâu hơn. 

Mày kiếm của Lâm Bắc Hàn hơi nhíu lại, môi mím thành một đường thẳng: “Những lễ nghi rườm rà đó không cần cũng được. Tuy quy tắc rất quan trọng nhưng dù sao vương phi và Hạ đại tướng quân là cha con, với mấy vị cô nương cũng là tỷ muội ruột, đại lễ này thì miễn đi. 

Lời này nói rất nhẹ, nhưng những người ở đây rất rõ hàm ý trong đó. 

Mấy vị cô nương không có lễ tiết, vậy Hạ đại tướng quân cũng như thế! 

Vừa rồi vậy mà nhận lễ của Hạ Tử Duệ, nhưng không đáp lễ! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!