Sao lại đột nhiên thay đổi thái độ? Vừa rồi nàng ta thấy vẻ mặt của vương phi không phải rất thích bức tranh này sao?
Bức tranh này là món đồ mà nàng ta có thể tự tin lấy ra nhất từ trong của hồi môn!
“Bức tranh này vẽ phản tặc triều trước! Ai sưu tầm bức tranh này, sẽ bị chém đầu!” Hạ Tử Duệ lạnh lùng nói.
“Cái gì?” Tam phu nhân kinh hãi ngồi bệt dưới đất, sao thứ này có thể là vẽ người của triều trước?
Con mắt của nàng ta đảo không ngừng, mồ hôi lạnh túa ra ở góc trán.
Lẽ nào trước khi xuất giá đích mẫu cố tình hãm hại? Cho nàng ta thứ này làm của hồi môn?
Đáng hận, đích mẫu vậy mà không muốn nàng ta sống tốt! Muốn hại chết nàng ta!
Không đúng, trước đây nàng ta từng xem bức tranh này, tranh vẫn là bức tranh này, nhưng bên trên lại có thêm vài dòng chữ!
Lẽ nào... lẽ nào có người muốn hại nàng ta?
Đại phu nhân và tứ phu nhân nhìn nhau, lá gan của tam phu nhân này quá lớn rồi!
Hôm nay ba người bọn họ tới đây là để thăm dò thực hư, xem thử vương phi và Liên trắc phi rốt cuộc có quan hệ gì!
Chỉ có điều Hạ Tử Duệ dù sao cũng là đích nữ của đại tướng quân, thân phận cao quý, bọn họ là người trong vương phủ, cho dù là làm cho vương gia xem thì cũng phải lấy quà ra đúng lúc.
Nhưng không ngờ tam phu nhân lại nghĩ ra trò này!
Cũng không lau mắt nhìn cho rõ, món quà này có thể tặng bừa được sao?
Nếu để người có tâm tư xấu xa biết, Hạ Tử Duệ không thoát được thì những thiếp thất thân phận thấp kém như bọn họ có thể thoát được sao!
Hai người không khỏi trách cứ nhìn sang tam phu nhân.
“Vương phi, nô tỳ không biết đây là thứ gì. Nô tỳ không biết chuyện! Nếu nô tỳ biết sớm, nhất định sẽ đốt nó, đâu thể dâng nó cho vương phi chứ? Xin vương phi minh giám!” Tam phu nhân rất hoảng, giọng nói run rẩy dập đầu mấy cái, nói.
Hạ Tử Duệ nhíu mày, nhìn vẻ mặt của tam phu nhân không giống nói dối.
Tam phu nhân cũng không phải người ngu ngốc, lại đi tặng tranh cấm cho nàng, trong này nhất định có uẩn khúc.
Đôi mắt lạnh giá sau khi lướt qua đại phu nhân và tứ phu nhân một vòng, rồi lại dừng trên người của tam phu nhân: “Ổ? Chuyện này thật sự không liên quan gì tới ngươi sao?”
“Nhất định là có người muốn hại nô tỳ! Xin vương phi trả lại sự công bằng cho nô tỳ!”
Nàng ta thật sự sợ, lần này chắc chắn nàng ta đã rơi vào cái bẫy của ai đó, người này ra tay thật ác độc! Khiến nàng ta nhất thời trở tay không kịp!
Hạ Tử Duệ nhíu mày, kêu Vân Nhi cầm bức tranh tới trước mặt nàng.
Sau khi kiểm tra kỹ, nàng phát hiện màu đen ở trên bức tranh hơi phai, hơn nữa tuy mấy chữ này được viết rất khéo, màu sắc đen tuyền, nhưng quan sát kỹ, dựa theo sự hiểu biết về tranh của nàng ở kiếp trước, mấy chữ này mới được thêm vào trong hai ngày này!
Đôi mắt đen đảo hai vòng, ánh mắt của nàng lại dừng trên người của Phạm Thanh Trang – tam phu nhân đang quỳ dưới đất đã bị dọa tới mức run bầy bật.
Ánh mắt sắc bén, khiến người ta không thể trốn tránh.
Chuyện này chắc chắn không phải do Phạm Thanh Trang làm, nàng ta không có ngu như thế, nhưng mà...
Hạ Tử Duệ thầm lắc đầu, nàng không muốn quản chuyện này, cũng không cần thiết phải quản, bớt làm bẩn người.
Sẽ là tạo hóa như nào thì xem số mệnh của bản thân Phạm Thanh Trang!
Đại phu nhân tử phu nhân đều căng thẳng nhìn Hạ Tử Duệ.
Hôm nay tuy chuyện này là Phạm Thanh Trang gây ra, nhưng ba người bọn họ cùng tới đây, nhất định bọn họ sẽ bị liên lụy, tốt nhất Phạm Thanh Trang không có chuyện gì.
Mọi người đều nhìn sang Hạ Tử Duệ, hy vọng Hạ Tử Duệ có thể giải quyết vẹn toàn chuyện này.
“Bổn vương phi dù sao không phải quản sự, ta cũng không có cách gì để giải quyết chuyện này. Vân Nhi dẫn ba muội muội tới chỗ Liên trắc phi đi, để Liên muội muội quyết định” Hạ Tử Duệ thu lại ánh mắt sắc bén, khế phân phó.
Cái gì?
Eo của tam phu nhân mềm nhũn, mặt mày trắng bệch ngồi oặt ra đất, ánh mắt ngây dại.
Chuyện này tới chỗ Liên trắc phi thì đồng nghĩa sẽ bị vương gia biết, tới lúc đó nàng ta sao có thể giải thích cho mình được?
Không được, chuyện này không thể truyền ra ngoài được, nhất định phải được giải quyết ở chỗ vương phi!
Còn người hại nàng ta rốt cuộc là ai, sau này có thời gian từ từ rồi tìm!
Nghĩ tới đây, tam phu nhân lập tức bò tới trước chân của Hạ Tử Duệ, giọng nói khàn khàn cầu xin: “Nô tỳ biết sai rồi, nếu biết sớm đây là vật cấm, nô tỳ nhất định sẽ đốt nó, nô tỳ cũng sẽ không tặng cho vương phi! Nô tỳ thật sự biết sai rồi, xin vương phi tha thứ.
“Bổn vương phi cũng biết ngươi sẽ không gây ra chuyện hồ đồ như vậy, nhưng bây giờ bổn vương phi cũng lực bất tòng tâm, cho dù muốn bỏ qua chuyện này cũng không thể. Dù sao trong phòng đều là người, tin đồn rất nhanh sẽ truyền ra ngoài.
“Huống hồ, người quản lý việc trong phủ hiện nay là Liên trắc phi, nếu bổn vương phi nhúng tay quản chuyện này, nhất định sẽ gây ra đề tài để bàn luận, sẽ chịu
sự khiển trách của vương gia. Phạm muội muội vẫn nên nghĩ giải thích với Liên trắc phi như nào đi" Hạ Tử Duệ lạnh nhạt nói hai câu, sau đó quay đầu nhảy mắt với Vân Nhi.
Hôm nay mấy người bọn họ tới đây chắc chắn có mục đích của riêng mình, chỉ là không ngờ bọn họ không đồng lòng, còn để xảy ra cảnh trớ trêu bị vu oan hãm hại.
Vở kịch này càng lúc càng trở nên thú vị, chỉ là không biết Liên trắc phi sẽ giải quyết thế nào.
Vân Nhi lập tức đi tới, nói với tam phu nhân: “Xin tam phu nhân đừng quấn lấy vương phi nữa, mời tam phu nhân đi theo nô tỳ tới gặp Liên trắc phi
Tam phu nhân cắn răng, mỗi một câu của Hạ Tử Duệ đều là sự chùn đẩy, căn bản Hạ Tử Duệ không muốn gặp họa.
Hạ Tử Duệ chắc chắn muốn nàng ta bị đuổi ra khỏi vương phủ! Sao Hạ Tử Duệ có thể giúp nàng ta chứ?
Tam phu nhân hận tới ê răng, sao nàng ta lại không cẩn thận phạm sai lầm như vậy chứ?
Hiện nay chỉ có thể mong sao Liên trắc phi vẫn từ bi lương thiện.
Đại phu nhân và tứ phu nhân nhìn nhau.
Chuyện này mà tới chỗ Liên trắc phi, chắc chắn sẽ không hay! Vốn nghĩ hôm nay tới nghe ngóng tin tức, kết quả lại rơi vào cục diện này, còn tặng quà lớn, được không bằng mất.
Hạ Tử Duệ xua tay, bảo bọn họ lui ra, sau đó nàng đi ra ngoài từ trước mặt bọn họ.
Tam phu nhân mặt mày trắng bệch loạng choạng đứng dậy, ánh mắt hắn học nhìn bóng lưng của Hạ Tử Duệ, hai tay siết chặt thành nắm đấm.
Chưa đầy nửa canh giờ, Vân Nhi đã quay về từ chỗ Liên trắc phi.
Hạ Tử Duệ ngẩng đầu khỏi quyển sách nhìn sang Vân Nhi.
“Vương phi, vương gia cũng ở trong Trúc Viên của Liên trắc phi. Liên trắc phi kêu nô tỳ tới mời vương phi qua đó một chuyến” Vân Nhi hơi biến sắc, nói.
Kêu nàng đi ư? Liên trắc phi muốn làm cái gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!