Hàn Uyển Đình tắm xong, cô nằm trên sofa xem bộ phim mà mình yêu thích. Nghiêm Trình tắm ra thấy cô vẫn chưa chịu sấy tóc liền vào trong lấy máy sấy ra, anh để cô ngồi lên đùi mình, nhẹ nhàng sấy tóc cho cô.
“Sao không chịu sấy tóc mà nằm đây coi phim?”
“Đợi anh.” Hàn Uyển Đình vô thức trả lời anh nhưng mắt vẫn nhìn chăm chú vào màn hình ti vi.
“Hửm?”
“Không phải có anh sấy cho em rồi sao?”
“Heo lười.” Nghiêm Trình vừa nói vừa đưa tay nhéo một bên má của cô.
Sấy tóc xong, anh ngồi một bên xem tạo chí, còn cô vẫn chú tâm vào bộ phim yêu thích của mình. Được một lúc thì cô quay sang hỏi anh.
“Anh ơi.”
“Anh nghe, em cần gì à?”
“Anh lưu tên em trong điện thoại là gì?”
“Flechazo”
“Flechazo?”
“Phải. Chính là Flechazo”
“Tại sao lại là Flechazo. Nó có nghĩa là gì?”
“Trong tiếng Tây Ban Nha “Flechazo” có thể hiểu là ‘vừa gặp đã yêu’.” Nghiêm Trình tận tình giải thích về tên danh bạ anh dành cho cô.
“Vừa gặp đã yêu sao?” Hàn Uyển Đình nhất thời không thể hiểu được lời anh nói.
“Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là khi em trở về làm việc cho JACCS, anh nhờ em đóng giả bạn gái anh, không lẽ chỉ vừa mới gặp lần đầu anh đã yêu em rồi sao? Thật khó tin.” Hàn Uyển Đình thắc mắc.
“Sao lại khó tin? Nhưng lần đầu tiên anh gặp em không phải về khi em về làm việc cho JACCS.”
“Không phải sao? Vậy là khi nào, sao em lại không nhớ?”
“Hơn 3 năm em làm việc cho MTV Finance hầu như đều thông qua Khải Minh, em chưa một lần gặp anh, mãi đến khi em trở về thành phố M, em được anh duyệt cho ở lại JACCS làm việc. Ngày đầu em đi làm cũng chính là ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, không phải như vậy sao?” Hàn Uyển Đình phân tích một loạt những việc xảy ra trước đó.
Nghiêm Trình ngồi nghiêm chỉnh lắng nghe cô gái nhỏ của mình phân tích một lượt, cô vẫn khăng khăng là mình đã nói đúng khiến anh phì cười.
“Vậy em nói xem vì sao anh lại trở về điều hành JACCS mà không ở lại Pháp tiếp tục điều hành MTV Finance?”
“Vì sao ạ?”
“Vì em. Người anh yêu ở thành phố M đương nhiên anh cũng sẽ theo em về đây.”
Hàn Uyển Đình mở to mắt nhìn anh, cô như nghĩ ra điều gì đó liền lên tiếng.
“Nghiêm tổng à, khi đó em vẫn đang có người yêu đó, anh lại đi tương tư bạn gái của người khác à?”
“Cái tên hám lợi đó, không xứng với em.” Nghiêm Trình nghe cô nhắc đến người yêu cũ liền tỏ vẻ không vui.
“Anh vẫn chưa nói cho em biết, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là khi nào?”
Nghiêm Trình chậm rãi tiến về phòng ngủ, Hàn Uyển Đình trố mắt nhìn theo. Lúc sau, anh trở ra với một tấm hình trên tay.
“Em xem có nhận ra người trong ảnh là ai không?”
“Đây không phải là em sao, sao anh lại có hình của em?”
“Phải, lần đầu tiên anh gặp em là vào lúc này.”
“Anh không gạt em đấy chứ?”
“Có thể em không nhớ anh, nhưng anh thì vẫn nhớ dáng vẻ em ngày đó. Chính em là người đã cứu anh khỏi đám côn đồ kia, cũng chính giây phút ấy em đã cướp mất trái tim của anh rồi.”
“Anh dám có ý đồ không tốt với trẻ vị thành niên à?”
“Lúc em tốt nghiệp cấp 3, khi biết tin em chọn Pháp là nơi du học anh rất vui, anh cũng không nghĩ em sẽ thi tuyển vào MTV Finance, nó như một định mệnh được sắp đặt trước vậy, anh cứ nghĩ cả đời này mình sẽ không gặp lại.”
“Nhưng trong hơn 3 năm em làm việc ở MTV Finance anh hoàn toàn không xuất hiện?”
“Em lúc ấy đã có người yêu, anh xuất hiện để làm gì?” Nghiêm Trình dửng dưng trả lời.
“Cũng đúng. Nhưng tại sao anh lại về thành phố M, lại một lần nữa để em làm việc cho JACCS, thậm chí còn nhờ em đóng giả làm bạn gái anh? Nghiêm tổng à, kế hoạch của anh cũng chu toàn quá nhỉ?”
“Khi biết chuyện của gia đình em, anh rất sốc, anh có trở về thành phố M, nhưng lúc ấy hoàn toàn chỉ vì anh không an tâm về em. Nhưng khi biết chuyện của tên khốn nạn kia thì anh đã quyết tâm phải làm cho em yêu anh.”
“Nghiêm tổng, anh cũng tâm cơ quá rồi đấy.”
“Để có được em thì những gì anh chờ đợi đều xứng đáng.”
“Uyển Đình, anh yêu em 10 năm rồi, chứ không phải mới đây.”
Hàn Uyển Đình khá sốc trước những lời anh nói, nhất thời cô không biết mình phải phản ứng như thế nào. Cô đưa mắt nhìn chăm chú vào gương mặt điển trai kia, giọng nói dịu dàng của cô vang lên.
“Cảm ơn anh đã yêu em, cũng cảm ơn anh đã xuất hiện vào thời khắc em yếu đuối nhất để bảo vệ, che chở cho em.”
“Anh xin lỗi vì đã xuất hiện muộn như vậy, để em phải chịu thiệt thòi rồi. Đáng lý ra anh nên xuất hiện sớm hơn mới phải.”
“Không muộn, anh xuất hiện rất đúng lúc.”
“Nếu anh xuất hiện sớm một xíu, chắc anh sẽ là mối tình đầu của em chứ không phải là tên đểu cáng kia.” Nghiêm Trình tay ôm cô vào lòng, lời nói có phần vô sỉ.
“Nhưng anh là người đàn ông đầu tiên của em và cũng sẽ là cuối cùng của Hàn Uyển Đình này.”
Dứt lời, Hàn Uyển Đình áp môi mình lên môi anh, nhẹ nhàng hôn lấy. Nụ hôn có lúc nhẹ nhàng có lúc lại mạnh bạo chiếm lấy đối phương, giống như tình yêu của anh và cô vậy.