Hôn kỳ được định vào ngày hai mươi của tháng này, còn lại chưa tới nửa tháng, Linh Diên thật sự trợn tròn mắt.
Nói tới thì, có phải người nhà bọn họ hơi tùy tâm sở dục hay không?
Bọn họ làm vậy rõ ràng là tiết tấu muốn nàng làm con dâu nuôi từ bé mà!
“Gia gia, chuyện này, có phải thời gian hơi gấp rút quá hay không?”
Linh Vấn Thiên còn chưa lên tiếng, Vệ Giới đã trả lời nàng: “Những thứ cần chuẩn bị cũng đã chuẩn bị xong, ngươi chỉ cần xuất hiện ở Phượng vương phủ là được.”
Linh Diên càng nghe càng không thể tưởng tượng được: “Ngươi đã chuẩn bị xong? Chuyện này, từ khi nào?”
“Sau khi hồi kinh.”
Giọng nói của hắn nhẹ nhàng, không hề gợn sóng, nhưng lọt vào tai những người khác lại giống như sóng to gió lớn.
Sau khi hồi kinh đã bắt đầu chuẩn bị?
Trời ạ, chuyện này cần bao nhiêu tự tin chứ?
Tuy rằng nàng đã sớm biết có thể không thể tránh khỏi năm nay, chắc chắn phải thành thân, nhưng nàng không ngờ rằng chuyện này lại tới sớm như vậy!
Linh Diên lập tức không đồng ý nhíu mày: “Không được, chỉ còn lại nửa tháng, ta cả may đồ cưới cũng không kịp.
Cho dù ngươi có sốt ruột nữa cũng không thể trong vòng nửa tháng đã muốn giải quyết chuyện cả đời chứ?”
“Từ nơi này đến nước Tư U, nhanh nhất cũng cần mười ngày, đội ngũ đưa dâu này, làm sao có thể nhanh như vậy được? Ngươi muốn giày vò ta tới chết hả?”
Vệ Giới đăm chiêu nhìn nàng một cái: “Vậy ngươi nói xem, lúc nào thì được?”
Khóe miệng Linh Diên khẽ giật một cái: “Chẳng lẽ, chuyện này không cần xem ngày ư? Ở đâu ra ta nói khi nào là khi đó được?”
Chuyện này, làm vậy có phải quá qua loa rồi không?
Linh Diên không vui nhíu mày.
Tuy rằng thời gian dài quả thực có thể xảy ra biến cố, nhưng dù sao đó cũng là chuyện lớn cả đời ở cổ đại của nàng, làm sao có thể qua loa được đúng không?
Càng khiến nàng cạn lời là, thái độ của người Linh gia, có phải cũng quá phối hợp rồi không?
“Nha đầu à, ngày hai mươi tháng ba là ngày Phượng vương đã xem kỹ rồi.
Về phần đồ cưới, kỳ thật từ lúc con và Phượng vương định ra hôn sự, bọn ta cũng đã chuẩn bị, chuẩn bị trong năm này còn thừa sức.
Cho dù năm ngày sau xuất phát cũng tuyệt đối không chậm trễ.”
Lời nói của Linh Vô Nhai khiến trong đầu Linh Diên “đùng” một tiếng, giống như có thứ gì đó phát nổ.
Trời ạ, chuyện này cần bao nhiêu vinh dự chứ?
Lúc đó nàng có thân phận gì?
Một nha hoàn nho nhỏ của Linh gia trang, vậy mà, vậy mà có thể rầm rộ để lão gia tử đích thân chuẩn bị đồ cưới?
Linh Diên lập tức khiếp sợ cả buổi không nói nổi một câu.
Thảo nào, thảo nào bọn họ không hề để ý tới thời gian gấp rút như vậy chút nào.
Rõ ràng là tiết tấu vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông mà!
“Gia gia, phụ thân, mẫu thân, có phải các người quá tốt với Diên Nhi rồi không?”
Giọng nói Linh Diên nghẹn ngào, mắt đỏ hồng nhìn mọi người.
Mộ Thiến bước đến bên cạnh nàng, nhẹ nhàng véo mặt nàng: “Nha đầu ngốc, bảy năm con ở Linh gia trang đã sớm hòa thành một thể với bọn ta.
Hôn sự của con, tất nhiên bọn ta không thể qua loa được.”
“Lúc đó gia gia của con còn nghĩ, không thể để con chịu thiệt ở Phượng vương phủ, vì vậy quy mô của đồ cưới này có thể sánh bằng với tỷ tỷ con.”
“Thật tốt, bây giờ con là con gái của bọn ta, số đồ cưới này bọn ta chuẩn bị cũng danh chính ngôn thuận, không ai có thể nói được nửa lời.”
Linh Vấn Thiên đắc ý nhướng mày với Linh Diên: “Sao nào Diên Nhi, vẫn là gia gia có dự kiến trước đúng không? Xem, chẳng phải hiện tại đã có tác dụng rồi hả? Vệ tiểu tử nói đúng, dù sao sớm muộn gì cháu cũng phải gả, sớm hay muộn có gì khác nhau chứ?
Đi sớm một chút cũng tốt hơn việc để trễ bị phá đám, đặc biệt là cháu bây giờ thực sự xem như người nổi tiếng ở đại lục Tứ Phương, gả đi sớm một chút, thay đổi thân phận cũng có thể chuyển hướng sự chú ý của mọi người đúng không?”
Linh Diên dở khóc dở cười nhìn Linh Vấn Thiên, còn có thể như vậy hả?
Vốn nàng còn định sắp xếp sơ sản nghiệp của mình, chọn vài thứ có thể làm đồ cưới, không ngờ rằng cần gì nàng phải quan tâm?
Linh gia người ta đã sớm chuẩn bị mọi thứ cần thiết rồi, tất cả đều lo liệu cho nàng xong.
Trong lúc nhất thời Linh Diên không biết phải đáp lại thế nào, chỉ có thể kinh ngạc nhìn người một nhà đã mang tới cho nàng tình thân ấm áp, hồi lâu không nói nổi câu nào.
Những lời vụn vặt mà người Linh gia dành cho nàng đều không lảng tránh Vệ Giới, Vệ Giới thu hết những chuyện này vào mắt, không ngờ lại hơi cảm thấy theo lý phải như vậy.
Tình thân, không phải là như vậy ư?
Ngươi tốt với ta, ta cũng tốt với ngươi, không có tính toán, chỉ có ấm áp.
Khóe miệng của hắn bỗng nhúc nhích, cổ họng cảm thấy hơi chát, so ra, mười tám năm của hắn, sống đúng là không có ý nghĩa.
Không có ấm áp, chỉ có lạnh như băng.
Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, có ngày nào không cần sống trong mưu mô? Đời người như vậy, có thể nói là tai họa.
Hắn giật giật khóe miệng, đột nhiên phát hiện kéo Linh Diên vào cái hố lửa này là hành vi cực kỳ vô đạo đức.
Thế nhưng, hắn lại không có lựa chọn khác.
Cho dù không có hắn, chỉ bằng bản lĩnh của Linh Diên, muốn một cuộc sống yên bình, chỉ sợ là không thể.
Thay vì để cho người khác được hời, chi bằng để hắn sử dụng.
“Ngươi, còn có yêu cầu gì không?”
Lúc Vệ Giới hỏi nàng như vậy, Linh Diên cong miệng lên: “Ta còn có thể nói gì được nữa? Các người cái gì cũng đã chuẩn bị xong, vậy ta liền… gả thôi!”
Nhưng bộ dạng đau khổ thù hận của Linh Diên khiến Linh Vận phì cười một tiếng, rước lấy cái liếc tức giận của Linh Dực: “Muội đừng có cười trên nỗi đau của người khác, kế tiếp chính là muội.”
Ánh mắt của Linh Vận thay đổi, nhìn về phía ca ca nhà mình: “Muội? Ca ca nhầm rồi hả? Huynh trưởng còn chưa thành thân, muội làm muội muội sau có thể nhanh chân đi trước? Không ổn không ổn!”
Linh Dực tức giận nhìn nàng một cái: “Trang chủ phu nhân tương lai của Linh gia trang, làm sao có thể dễ dàng chọn ra như vậy? Nam tử bọn ta không so được với tuổi xuân của nữ nhân các muội…”
Ý là thứ quý báu nhất của nữ nhi cũng chỉ là mấy năm kia, bây giờ không lấy chồng còn phải đợi tới khi nào?
Linh Vận lại chẳng hề cho là đúng: “Đến lúc đó rồi nói sau, bây giờ quan trọng là hôn sự của Diên Nhi, không phải muội, đừng vạch sai trọng điểm.”
Linh Diên bên này gật đầu một cái, lão gia tử tự mình đưa ra quyết định: “Được, nếu như Diên Nhi nhà chúng ta đồng ý, Vệ tiểu tử, vậy ngươi đừng ở đây chậm trễ, mau về chuẩn bị đi!”
Không ngờ rằng Vệ Giới lại cười nhạt một tiếng: “Nên mang tới cũng đã mang tới, chỉ cần thông báo ngày cưới, để tiết kiệm thời gian, ta muốn đích thân đón dâu.”
Linh Diên kinh ngạc ngước mắt, chật vật nuốt nước miếng: “Ngươi muốn đích thân đón dâu?”
“Không được à?” Đối mặt câu hỏi vặn ngược của hắn, nàng cứng ngắc lắc đầu: “Không phải là không được, là, khiến người ta rất ‘kinh ngạc’!”
Nói xong, nàng không quên mỉm cười một cái, cắn răng nói hai chữ “kinh ngạc”.
Vệ Giới lơ đễnh nói: “Vương phi của bổn vương, tất nhiên ta phải đích thân đón dâu.
Vậy ngươi cứ chuẩn bị cho tốt, năm ngày sau ta sẽ tới nhà.”
Nói xong, hắn gọn gàng tạm biệt Linh Vấn Thiên, Linh Vô Nhai và Mộ Thiến, trước khi đi còn nhẹ gật đầu với huynh muội Linh gia.
Cho đến khi hắn rời khỏi, Linh Diên mới tìm về chút cảm giác chân thật: “Ta thật sự cứ vậy mà, gả đi?”
Linh Vận chắp tay trước ngực, vẻ mặt chờ mong: “Đây chính là việc vui hàng đầu của Linh gia trang chúng ta trong nhiều năm như vậy.
Ha ha, thật không ngờ rằng trong ba huynh muội chúng ta, người đầu tiên xuất giá chính là đứa nhỏ nhất là muội.
Ha ha, khỏi phải nói, cảm giác này thật sự là khác thường.
Thế nhưng thái độ của Phượng vương này vẫn có thể chấm điểm tối đa đấy, vậy mà đích thân đón dâu.
Chỉ sợ trong lịch sử không có vụ hòa thân nào giống thế này đâu nhỉ?”
Linh Diên đảo mắt khinh thường: “Tỷ tin thật đấy hả, không phải vừa rồi hắn đã nói ư? Để tiết kiệm thời gian, nếu hiện tại hắn lại chạy về rồi phái người tới, vậy phải giày vò tới bao giờ?”
Linh Vận lại không nghĩ vậy: “Nha đầu ngốc, hắn có thể bên này đưa tin, bên kia phái người tới đón muội mà, căn bản không chậm trễ được.
Người ta làm thế rõ ràng là nghĩ cho muội, mối hôn sự này không tệ, chỉ cần tương lai hắn đối xử tốt với muội, bọn ta cũng yên tâm, có phải không phụ thân mẫu thân?”
Linh Vô Nhai tán thành gật đầu: “Vận Nhi nói không sai, ngoài ra còn có khả năng là hắn không muốn hôn lễ lại xảy ra sự cố này nên mới muốn đích thân hộ tống, gần như chặn đứng tất cả khả năng có thể xảy ra.
Xem ra Vệ tiểu tử này vẫn rất để ý con.”
Linh Diên không để bụng lắm vẫy tay: “Phụ thân, mẫu thân, hắn làm thế không chỉ vì tốt cho con, còn có chính hắn nữa.
Ai nha, không nói với các người nữa, cả đám đều bị tên kia mê hoặc.
Mà thôi mà thôi, các người muốn nghĩ thế nào cũng được.
Chỉ sợ các người cũng phải bận rộn rồi nhỉ? Con cũng phải đi chuẩn bị một chút, nói gả là gả, không cho người ta chuẩn bị tâm lý chút nào, thứ cần sắp xếp, thư phải gửi thật sự vô cùng nhiều…”
Linh Diên vừa đi vừa phàn nàn, gương mặt bánh bao đen đã hoàn toàn nhăn thành một đống, người Linh gia nhìn mà buồn cười.
“Diên Nhi nhà chúng ta đúng là khác biệt, chuyện này nếu đổi thành bất kỳ tiểu nữ oa nào, chỉ sợ đều xấu hổ nhút nhát, ngượng ngùng nũng nịu.
Nàng xem nó kìa, vẻ mặt phiền não căn bản không phải là vẻ mặt nữ tử đợi gả nên có!”
Tuy rằng nhà có con gái mới lớn rất tự hào, nhưng nghĩ tới tiểu nữ nhi chỉ mới làm khuê nữ của mình hơn mười ngày đã thành người của kẻ khác, trong lòng vẫn không nhịn được rơi nước mắt đồng tình cho bản thân.
“Con gái nhà chúng ta chỉ mới mười một tuổi, chàng trông chờ nó có thể cho mình bao nhiêu bất ngờ? Như vậy cũng được, ít nhất chuyện vui không cần ồn ào tới chua xót bi thảm.
Diên Nhi nhà chúng ta phóng khoáng, chúng ta cũng không thể không phóng khoáng được.
Từng người đều lên tinh thần cho lão nương, toàn tâm toàn ý tập trung chuẩn bị hôn sự cho Diên Nhi, rõ chưa?”
“Vâng, phu nhân.”
“Vâng, mẫu thân, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.”
Kết quả là, trong năm ngày kế tiếp, Linh gia trang toàn viên hành động, lúc không đủ người thậm chí còn điều người từ Dược Vương cốc tới, chỉ vì muốn tạo cho nhị tiểu như nhà bọn họ một hôn lễ không thua kém công chúa hoàng thất chút nào.
Các vị ở Phượng Trì sơn trang đã sớm không kìm nén được, chuẩn bị dốc toàn bộ lực lượng bất kỳ lúc nào, lại bị Linh Diên ra lệnh một tiếng, “Muốn phơi bày thân phận của muội thì cứ việc” lời này vừa nói ra, còn ai dám hành động? Chỉ có thể ấm ức ngoan ngoãn đợi.
Nhưng thân thể đợi lại không ảnh hưởng tới đầu óc của bọn họ, sau khi cân nhắc trước sau, bọn họ quyết định lần này dựa vào sức mạnh của gia tộc, nghĩ hết mọi cách khiến hôn sự của Linh Diên càng vẻ vang hơn.
Cũng may Linh Diên đã lập nên kỳ tích ở Bất Dạ thành, dùng lý do này báo đáp cũng không tính là đột ngột.
Ngoại trừ bạn bè thân thích ra, tất cả thế lực lớn của đại lục Tứ Phương sâu sắc nhận ân huệ của hai vị này ở Bất Dạ thành cũng nhao nhao xoa tay, định vào ngày Phượng vương đại hôn dâng lên món quà chúc phúc từ tận đáy lòng của bọn họ.
Nhưng cũng có người không tình nguyện tặng, thậm chí nghiến răng nghiến lợi, ví dụ như Trung Nghĩa hầu phủ, ví dụ như hoàng thất nước Mị, lại ví dụ như Vệ Du Sâm mãi đến trước đại hôn mới biết được hôn kỳ.
Cho dù lần này Vệ Giới không mời bọn họ, nhưng dưới điều kiện là người nước Mị, lại đang hòa thân với nước Tư U, không chỉ có đám bọn họ, thậm chí những thế lực có sức ảnh hưởng và hoàng thất ở nước Mị cũng phải cố gắng hết sức mọn.
Vì vậy, cho dù Ly Hồng Đào và Ly Quyền không muốn cũng chỉ có thể đặt trong lòng, không được thể hiện ra ngoài.
Nói gì thì chuyện này cũng liên quan tới đại sự hai nước hòa thân, thân là người trong hoàng thất, bọn họ càng phải tặng lễ lớn mới không làm tổn hại tới quốc uy.
Đương nhiên, sự không muốn của bọn họ không ảnh hưởng tới hành động của Phượng vương phủ.
Năm ngày, chỉ trong năm ngày, từ trên xuống dưới của Phượng vương phủ đã hoàn toàn thay đổi, chẳng những được trang hoàng đầy hỉ khí, lụa đỏ trải khắp nơi, ngay cả con đường trước cửa Phượng vương phủ cũng được Phượng vương phủ tiếp quản, đèn lồng, lụa đỏ, hoa tươi, tất cả những thứ cần thiết cho hôn lễ đều được đặt trước, chỉ đợi tới ngày hai mươi tháng ba, màu đỏ sẽ bao trùm khắp nơi.
Nước Tư U cũng vì Phượng vương không hề để ý tới mặt mũi hoàng thất mà lập tức hành động, các loại thăm dò và xung đột không ngừng xảy ra trong âm thầm, sợ bất cẩn đứng nhầm phe, tương lai sẽ hối hận không kịp.
Từ lúc Vệ Du Sâm hạ thánh chỉ không làm chủ hôn sự của Vệ Giới nữa, bọn họ đã nhạy cảm phát hiện ra tranh đấu của hai huynh đệ đã từ biểu hiện mờ mịt mấy năm trước biến thành khiêu khích quang minh chính đại như bây giờ.
Đặc biệt lần này Phượng vương thực sự không cho Vệ Du Sâm một chút mặt mũi nào, thật sự đích thân chuẩn bị cho hôn sự của mình như một lẽ hiển nhiên, chuyện này càng khiến bọn họ chấn động vô cùng.
Thậm chí lần đọ sức này thật sự là trở tay không kịp, lúc trước gióng trống khua chiến đến Linh gia trang, vốn tưởng rằng chỉ là định ra hôn kỳ, không ngờ rằng hôn kỳ được định ra lại gấp rút như vậy.
Nếu không phải Phượng vương phủ có hành động, làm sao bọn họ biết được nửa tháng sao chính là ngày đại hôn của Phượng vương?
Đây rõ ràng là không định cho người khác thời gian phản ứng!
Từ khi định ra hôn kỳ, đừng nói là bọn họ, ngay cả hoàng thượng cũng vì ba lần bốn lượt không mời nổi tôn đại phật ở Phượng vương phủ kia mà tức giận đến mức tâm bệnh vốn đã rất nghiêm trọng dường như lại càng nặng hơn.
Mặc cho bên ngoài loạn thành một đống cũng không hề ảnh hưởng tới nam chính của sự kiện lần này.
Phượng vương phủ vẫn nên làm gì thì làm, rất có tư thái “Không có chuyện gì quan trọng bằng hôn lễ của bổn vương”.
Cho đến năm ngày sau, bọn họ mới biết Phượng vương người ta căn bản không có trở về, hơn nữa mục đích lần này vốn chính là đích thân đón Phượng vương phi tương lai.
Tin tức vừa được tung ra, thiên hạ lại xôn xao.
Mọi người nhao nhao phỏng đoán, Phượng vương phi tương lai này không phải chỉ mới mười một tuổi ư, hơn nữa nghe nói vừa đen vừa béo, cuối cùng Phượng vương điện hạ này nhìn trúng điểm nào ở nàng?
Vậy mà có thể mạo hiểm đối địch với hoàng đế đương triều cũng muốn lấy được nàng.
Chẳng lẽ, thật sự có liên quan tới việc Linh Diên tạo nên chiến tích huy hoàng ở Bất Dạ thành?
Vừa nghĩ vậy, hình như cũng không có gì là sai.
Ai cũng muốn cưới một nương tử có lợi cho mình, nhất là còn cưới một cách quang minh chính đại.
Chuyện này hoàn toàn nằm trong dự đoán, hợp tình hợp lý.
Đương nhiên, nếu như không tính lúc trước hoàng đế nước Tư U thừa cơ làm loạn, việc hôn sự này quả thực hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Như vậy đã hiểu tại sao Phượng vương cố chấp như vậy, mạo hiểm đắc tội hoàng đế hai nước cũng muốn bắt lấy hôn sự này.
Bởi vì thời gian có hạn nên Linh gia trang đã chuẩn bị của hồi môn ở mức độ lớn nhất, ngay cả một trăm sáu mươi rương sính lễ Phượng vương đưa tới lúc trước cũng được bọn họ không hề động vào mà đặt hết vào của hồi môn của Linh Diên.
Hôm mùng chín tháng ba, bầu trời nắng ráo sáng sủa, vạn dặm không mây, cộng thêm lại là thời tiết đẹp xuân về hoa nở, đội ngũ đón dâu của Phượng vương cộng thêm đội ngũ đưa dâu của Linh gia trang dễ dàng khiến từng con đường quan trọng ở gần Linh sơn chật như nêm cối.
Linh Diên mặc hỉ phục đỏ thẫm, được Linh Dực cõng ra khỏi Linh gia trang, tự tay đưa vào tay Vệ Giới.
Bởi vì đường xá xôi xôi nên xe hoa chuẩn bị cho Linh Diên cực kỳ rộng rãi xa hoa, thoải mái dễ chịu.
Giây phút lên xe, nàng vén rèm xe lên, nhìn phu thê Linh Vô Nhai và Linh Vấn Thiên đang lau nước mắt trước cửa, cổ họng bất giác nghẹn lại, nước mắt không khống chế được rơi xuống.
Nàng còn chưa được hưởng thụ sự ấm áp của gia đình thật tốt đã bị đưa lên xe hoa, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại.
Gia gia, phụ thân, mẫu thân, ca ca, tỷ tỷ, nhất định Diên Nhi sẽ chúc phúc cho mọi người thật nhiều, thật nhiều.
Bảo trọng, những người thân yêu nhất của con.
Vệ Giới cũng mặc lễ phục đỏ thẫm, cưỡi trên con ngựa cao to, cơ thể vốn cao to rắn rỏi của hắn dưới ánh mặt trời và trong bầu không khí vui mừng khắp nơi, vết sẹo vốn vặn vẹo như con rết trên mặt dường như cũng hơi mềm mại, sườn mặt hoàn mỹ kia càng hấp dẫn ánh mắt vô số người dõi theo.
Linh Diên nhìn bóng lưng của hắn, nắm thật chặt quả táo trong tay, cặp môi đỏ mọng mím thành một đường thẳng.
Vệ Giới, chúng ta có thể tương kính như tân không?
“Trời ạ, đây là Chiến vương truyền thần của nước Tư U ư? Mẹ ơi, quá oai phong rồi.
Ăn mặc như vậy làm cho vết sẹo kia hoàn toàn không đáng sợ.
Vậy mà lại nói hắn thích giết chóc tàn nhẫn, chỉ bằng mọi chuyện hắn làm cho Phượng vương phi tương lai cũng đáng cho những nam nhân kia học tập.
Nhìn người ta kìa, uy vũ khí phách cỡ nào!”
“Không thể nào tưởng tượng được nếu Phượng vương không có vết sẹo sẽ phong thần tuấn lãng cỡ nào, chỉ một bên mặt cũng đã quyến rũ chết người rồi, vậy nếu là một gương mặt hoàn chỉnh, chẳng phải đến mức kinh thiên địa khiếp quỷ thần sao?”
“Woa, Phượng vương điện hạ như vậy mới càng có mùi vị nam nhân.
Ngươi xem, các ngươi mau nhìn kìa, Phượng vương này giơ tay nhấc chân đều toát ra khí phách nghiêm nghị, người bình thường làm sao có thể so sánh được? Trời ạ, Phượng vương phi tương lai này thật khiến người khác hâm mộ!”
“Không phải vậy ư, chẳng những được từ trên xuống dưới của Linh gia trang yêu thương mà còn có thể lấy được trái tim của đường đường chiến thần lúc còn nhỏ tuổi, quả nhiên là không thể khinh thường! Hơn nữa hơn nữa, các ngươi nhìn đội ngũ đưa gả không thấy điểm cuối kìa, trời ạ, thế này là bao nhiêu rương đồ cưới chứ?”
“Nghe nói trước khi Phượng vương đưa sính lễ thì Linh gia trang đã một mực chuẩn bị rồi.
Đội ngũ đồ cưới này sao có thể không dài được? Chỉ sợ cả công chúa đương triều cũng không có đãi ngộ này!”
“Suỵt, đừng nói nữa, mau đếm thử xem, cuối cùng nhị tiểu thư Linh gia trang có bao nhiêu rương đồ cưới? Một hai ba bốn năm…”
Lúc đội ngũ đưa đón dâu lần lượt biến mất trước mặt mọi người mới có người từ trong ngạc nhiên hồi phục tinh thần lại: “Trời ạ, vừa rồi chúng ta không đếm sai chứ? Cả ba trăm sáu mươi rương, ba trăm sáu mươi rương đồ cưới!”
“Các ngươi tính không nhầm đâu, bởi vì bọn ta cũng đếm được bấy nhiêu.
Trời ạ, Phượng vương phi này cuối cùng là thần thánh phương nào? Đãi, đãi ngộ thế này, có phải quá chói mắt hay không? Ba trăm sáu mươi rương, chỉ sợ công chúa hoàng thất ba nước xuất giá mới có thể gom được nhiều đồ cưới như vậy.
Linh gia trang này e là chuẩn bị cả hai trăm rương, hai trăm rương đồ cưới đó!”
“Thật là một con số đáng sợ, nhị tiểu thư Linh gia trang này gả đi như vậy, chỉ sợ không ai dám xem thường nàng.
Chẳng những được Phượng vương điện hạ coi trọng như thế, cả Linh gia cũng yêu thương như vậy, địa vị tương lai sao có thể thấp được? Xấu một chút béo một chút thì sao? Còn không phải sống tới thuận buồm xuôi gió ư?”
“Đây mới là thực lực, thực lực chân chính!”
…
Ba trăm sáu mươi rương đồ cưới, bỏ một trăm sáu mươi rương của Vệ Giới còn lại hai trăm rương, trong đó một trăm năm mươi rương tới từ Linh gia trang và hoàng thất, năm mươi rương còn lại là của chính nàng.
Nhưng cuối cùng bất kể là ai đưa tới, tất cả đều hòa vào đội ngũ đồ cưới, chấn động tạo ra hiển nhiên là trước nay không có, sau này cũng không.
Đoạn đường từ Linh sơn tới nước Tư U, cho dù bọn họ đi tới đâu cũng được chú ý nhất.
Không chỉ là do Vệ Giới và đội ngũ đồ cưới, đương nhiên còn có sức quyến rũ đặc biệt từ Dực ca ca nhà nàng đưa dâu đã chặn phần lớn ánh mắt ném về phía nàng.
Bởi vì thời gian gấp rút nên tất cả đội ngũ đưa gả đều là xe ngựa và ngựa, không có người đi bộ, vì vậy đoạn đường này trên cơ bản đều là chạy, chờ khi đến biên cảnh nước Tư U đã là ngày mười tám tháng ba, cách đại hôn chỉ còn hơn một ngày.
Dù là người thường xuyên ra ngoài như Linh Diên cũng ở trong xe ngựa xóc nảy cả đường, lắc lư qua lại, khổ không thể tả.
Cũng may đoạn đường này đều bình an vô sự, có thể là do mục tiêu của họ quá lớn, cũng có thể là có vị thần giết chóc sáng loáng Vệ Giới này, bọn họ thật sự một đường bình an, thời gian vừa khéo đã tới trước cổng chính Phượng vương phủ.
Sau khi vào kinh, xe ngựa của Linh Diên đã bị thảm đỏ thật dài, hoa tươi, lụa đỏ và đèn lồng bao vây kín kẽ, một đường diễn tấu sáo và trống, náo nhiệt vào Phượng vương phủ.
Đương nhiên, nguyên nhân khiến cho hôn lễ diễn ra suôn sẻ và náo nhiệt như vậy, chủ yếu nhất là do vị hoàng đế nước Tư U cao cao tại thượng kia không tham gia.
Dù vậy, toàn bộ quá trình hôn lễ cũng không hề giảm giá trị chút nào.
Các anh hùng hảo hán từ mọi tầng lớp, hoàng thất quý tộc nhao nhao tâng bốc tặng quà, dễ dàng đẩy cả hôn lễ này lên cao trào trước nay chưa từng có…