Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Thế Yêu Tôn - Nghịch Thế Tà Thần - Vân Triệt (Bản dịch mới)

Nếu là người bình thường, dẫu tu vi huyền lực không tệ, gặp cảnh này chưa chắc đã dám liều tiến lên. Thế mà Tiêu Triệt lại chẳng hề do dự, đi thẳng về phía đám bóng trắng bất thường kia.

Theo bước chân hắn mỗi lúc một gần, hắn chợt nhận ra đó lại là một người! Một người đang lặng lẽ nằm đó!

"Cô là ai?" Vừa lờ mờ nhận ra đó là người, Tiêu Triệt dừng lại, lên tiếng dò hỏi.

Bóng người ấy vẫn chẳng phản ứng, không nhúc nhích, cũng không thấy chút hơi thở nào.

Chẳng lẽ là ngất đi? Hay đã chết rồi?

Người này là ai? Sao lại nằm gục ở đây? Khoan đã! Nếu là ban ngày mà nắm gục ở chỗ này, ắt hẳn đã bị phát hiện từ lâu. Có vẻ ta là người đầu tiên phát hiện ra. Nói cách khác, cô ta mới xuất hiện ở đây thôi; cùng lắm cũng chỉ là sau khi trời tối hẳn.

Tiêu Triệt không do dự nữa, nhanh chân bước tới.

Đến gần, nhờ ánh trăng hắn mới nhìn rõ, Tiêu Triệt sững người tại chỗ.

Thì ra là một cô gái!

Cô gái trông chỉ độ mười hai, mười ba tuổi, dáng người nhỏ nhắn, cuộn tròn lại như một chú mèo con hoảng sợ, chiếc váy trắng trên người thì xốc xếch tả tơi. Gấu váy lộ ra đôi chân nhỏ trắng mịn; nhìn kỹ, bên trên lại chi chít vết xước li ti. Một bàn chân mang giày đen, chiếc còn lại chẳng rõ thất lạc nơi đâu, để trần một bàn chân hồng hào mịn màng, những ngón chân nhỏ xinh long lanh như thể được chạm khắc từ ngọc.

Đập vào mắt nhất là mái tóc của cô: đỏ rực một cách kỳ dị! Tia sáng lạnh lóe qua khóe mắt hắn ban nãy, chính là do mái tóc ấy phản chiếu.

Cô gái? Sao một cô gái lại xuất hiện ở nơi này? Hơn nữa trên người dường như còn mang nhiều thương tích.

Màu tóc đó là sao? Ở Đại Lục Thiên Huyền có ai vốn tóc đỏ như thế không?

Tiêu Triệt cúi người xuống, đưa tay khẽ lắc vai cô gái: "Tiểu muội? Tiểu-"

Vừa gọi được một tiếng, giọng hắn bỗng khựng lại, bàn tay đang lắc vai cô cũng lập tức rụt về như chớp. Bởi dù cách qua lớp áo mỏng, từ đầu ngón tay truyền tới lại là cảm giác lạnh buốt thấu xương, hoàn toàn không có chút hơi ấm nào của người sống. Điều khiến hắn chấn động hơn cả là ngay khoảnh khắc chạm vào thân thể cô gái, hắn rõ ràng cảm nhận được một luồng khí cực độc phả ra!

Đúng vậy! Là cực độc - một loại hắn chưa từng tiếp xúc bao giờ, độc tính khủng khiếp vượt qua tất cả những thứ độc mà hắn biết! Đáng sợ đến nỗi ngay khoảnh khắc tay chạm vào, hắn nổi hết gai ốc.

Cũng lúc ấy, Tiêu Triệt mới giật mình nhận ra, đám cỏ dại và cây cỏ quanh cô gái dưới ánh trăng mang màu tối kia, không phải xanh đậm, mà là một màu đen cháy đáng sợ! Ngay cả lớp đất cũng hóa thành đen kịt.

Trong lòng Tiêu Triệt lạnh toát. Nếu không phải hắn có Thiên Độc Châu trong người, bách độc bất xâm, thì khoảnh khắc chạm vào thân thể cô gái vừa rồi, hắn đã trúng độc mà chết.

Trên đời sao lại có loại độc đáng sợ đến vậy? Chẳng phải trong thiên hạ, thứ độc ghê gớm bậc nhất chính là Thiên Độc Châu sao? Nhưng ta trước kia dù dùng Thiên Độc Châu, cũng chưa từng phát ra được thứ độc kinh khủng thế này! Còn thua xa, xa lắm!

Chẳng lẽ trên thế gian còn có thứ gì độc hơn cả Thiên Độc Châu?

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!