Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Thế: Trở Về Trước Lúc Vợ Con Mất - Lặng Nghị (FULL)

Ở sân sau của biệt thự, một ông cụ râu tóc bạc trắng, mặc bộ đồ đường trang tương đối mỏng, đang run rẩy luyện tập phương pháp rèn luyện thể chất của Đạo giáo 'Bát đoạn cẩm.

Dù sức lực của ông ấy không còn đủ, tay chân cũng hơi run khi vận kình, nhưng mỗi một động tác của ông cụ đều được thực hiện rất đúng tiêu chuẩn, có thể so sánh với những đạo sĩ già đã tu luyện hàng chục năm trên núi Võ Đang.

Khi ông ấy đang luyện đến giai đoạn thứ bảy toàn quyền nộ mục tăng khí lực, một người đàn ông trung niên trông giống hệt ông cụ nhẹ nhàng bước tới.

(*)Toàn Quyền Nộ Mục Tăng Khí Lực: nắm chặt quyền, mắt trừng lên , tăng khí lực.

Ông ta không dám gây ra tiếng động quá lớn, để không làm phiền việc luyện quyền của ông cụ.

Từ khi ông ta có ký ức, đã biết ông cụ mỗi sáng tối đều phải luyện tập “Bát đoạn cẩm” một lần, khi luyện tập thì cần phải hoàn thành cả một bộ không được ngắt quãng giữa chừng, cũng tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai quấy rầy.

Nhưng việc hôm nay rất quan trọng, Hàn Thao cứ do. dự mãi, nhưng vẫn lên tiếng nói: “Ba, Nhược Tuyết đã về rồi”.

Nghe vậy, ông cụ cũng không ngừng động tác trên tay, trên mặt không những không có vẻ bất mãn mà còn nở nụ cười: “Con bé này, mấy ngày nay vất vả con bé rồi, nhưng ba cũng đã lớn tuổi rồi, nên con bé không cần bận †âm nữa, các con phải khuyên nha con bé nhiều hơn”.

“Ba, đâu phải ba không biết tính tình của con bé, ai có thể khống chế được?” Hàn Thao bất đắc dĩ nói.

'Thấy ông cụ chỉ cười không trả lời, Hàn Thao tiếp tục nói: “Nhược Tuyết vừa nói là con bé đã mời người đó tới”.

Hàn Uyên vốn vẫn đang đánh 'Bát đoạn cẩm thì cả người run lên, lập tức dừng động tác trên tay, vẻ mặt kích động hỏi: “Khi nào thì đến?”

“Đã tới cửa rồi". Hàn Thao há to miệng, không thể tin vào mắt mình.

Ông cụ không bao giờ gián đoạn việc tập luyện, nhưng hôm nay lại đột nhiên dừng lại giữa chừng?

“Thằng nhỏ này, chuyện quan trọng như vậy sao. không nói cho ba biết sớm?”, Hàn Uyên vừa thay giày vừa đi về phía cửa biệt thự.

“Ba, không phải do con sợ quấy rầy ba luyện 'Bát đoạn cẩm sao?”, vẻ mặt Hàn Thao bất đắc dĩ.

Ông ta nhớ rõ rằng khi còn nhỏ, ông ta đã từng quấy rầy việc luyện quyền của ông cụ, ông cụ đã thẳng tay phạt ông ta đứng tấn trong hai giờ.

Đến bây giờ ông ta đã quên mất mình đã kiên trì như thế nào để hoàn thành, chỉ biết rằng sau đứng tấn xong, ông ta không thể ra khỏi giường suốt ba ngày liền, đi tiểu còn phải ngồi ở mép giường để tiểu.

Hàn Uyên hừ lạnh một tiếng: “Việc luyện quyền của ba quan trọng hay tương lai của nhà họ Hàn quan trọng hơn? Con đó, không biết phân biệt nặng nhẹ!”

Sau khi mắng xong, ông ấy lẩm bẩm một mình: “Chỉ mong người đó đừng trách tội mình không ra ngoài chào. đón, nếu không Hàn Uyên ta có chết trăm lần cũng khó có thể chuộc tội được!”

Nói xong, Hàn Uyên liền chạy chậm về phía cửa, Hàn Thao cũng đi theo phía sau ông ấy, sợ ông ấy mất thăng bằng ngã xuống đất, vừa đi theo vừa vô cùng lo sợ.

Ở sân trước biệt thự, Lăng Nghị đi theo Hàn Nhược Tuyết, nghe cô ấy giới thiệu cảnh quan của biệt thự, thỉnh thoảng gật đầu, không biết là đồng ý hay là 'đã biết'.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!