"Mẫu thân!"
"Tê Hạo! Đồ súc sinh! Ngưoi dám giết mẫu thân ta!"
Tận mất thấy mẹ bị một kiếm chế làm đôi, Mạnh Thanh Nhiên sợ đến trừng tròn mất, gào thẻt điên loạn về phía Tề Hạo.
Mạnh Nghĩa gào khóc thảm thiết, trong mất cũng tràn ngập nỗi sợ vô tận!
Tề Hạo dám giết Lưu Vân, vậy thì hân thật sự dám giết sạch cả nhà họ Mạnh!
Thâng này quá thực chầng thèm để tâm bị Linh Vũ Tông truy sát! "Tê Hạo! Phải làm gi ngươi mới bỏ qua cho bọn ta!" Mạnh Nghĩa nghiến răng quát.
Vừa từ Bi Cánh Linh Uyên trở về với thu hoạch đầy tay, Mạnh Nghĩa đang đắc ý tột độ, hắn đầu muốn chết!
Sắc mặt Tê Hạo lạnh băng, lạnh giọng nói: "Rốt cuộc cũng tuyệt vọng rõi à? Vậy thì ngoan ngoãn trả lời cho ta mấy câu!"
"Các ngươi bắt tay với Ngụy Chiêu của Linh Vũ Tông từ bao giờ?"
Mắt Mạnh Nghĩa lóe lên: "Đã biết chuyện của Ngụy Chiêu rồi, vậy chúng ta quen hần từ khi nào còn quan trọng sao?"
Vút!
Trường kiểm hơi nhấc xéo, một luồng kiểm khí vạch một đường trên đất rồi xẹt ngang vai trái Mạnh Nghĩa, phập một tiếng, chém phng cánh tay trái ngay tại khớp vai!
"Á!"
Mạnh Nghĩa thảm thiết gào lên, kêu đau: "Bọn ta quen Ngụy Chiêu từ rất sởm! Khi đó, ngươi còn chưa ở rế vào nhà họ Mạnh!"
Thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh lùng của Tề Hạo khiến Mạnh Nghĩa không còn dám vòng vo.
Mắt Tề Hạo khép hờ: "Vậy ra vụ bày mưu hãm hại ta, Ngụy Chiêu cũng góp một phần! Nếu không thì, đường đường Thiếu Tông Chủ Linh Vũ Tông sao có thế để yên cho ta và Mạnh Thanh Nhiên cưới nhau?"
Mạnh Nghĩa run giọng: "Phải ... Kế hoạch của bọn ta, Ngụy Chiêu đều biết. Bọn ta cam đoan với hần sẽ không để Thanh Nhiên thất thân với ngươi, lại hửa với hắn răng sau khi nâm được vị tri của Bi Cánh Linh Uyên và thăm dò một phen, sẽ dâng cá vị tri bi cánh lắn Linh Chủy cho Linh Vũ Tông!
Còn Ngụy Chiêu thì hứa sẽ thu nhà họ Mạnh làm gia tộc phụ thuộc của Linh Vũ Tổng, lại để Hiền nhi trở thành đệ tử nội mon của tông!"
Te Hạo liếc Mạnh Thanh Nhiên: "Thế còn Mạnh Thanh Nhiên?" Mắt Mạnh Nghĩa khe run: "Sau khi ngươi chết, Thanh Nhiên sẽ tuyên bổ với bên ngoài là cả đời thủ tiết cho phu quản đã khuất, nhưng thực chất sẽ trở thành đỉnh lõ mà Ngụy Chiêu nuôi giấu trong bóng tối đế song tu."
Te Hạo nheo mat: "Vi sao phai giau trong bong tối?"
Mạnh Nghĩa trầm giọng: "Bởi Ngụy Chiêu đã có hôn ước với Lục Hồng Oanh, con gái của môn chủ Huyền Thương Môn! Lục Hồng Oanh nói rõ, nếu muốn cưới ả thì không được nạp thiếp, càng không được nuoi đinh lô! Thế nên quan hệ giữa Thanh Nhiên và Ngụy Chiêu tuyệt đổi không thể để ai biết."
Tề Hạo chợt hiếu: bảo sao Mạnh Thanh Nhiên chịu bao nhiêu nhục mà vẫn không dám lấy Ngụy Chiêu ra đế uy hiếp hắn.
Thì ra là không dám phơi bày mổi quan hệ bấn thìu ấy!
Còn nhà họ Mạnh muốn đấy hần vào cho chết, ngoài chuyện nhố có tận gốc, cũng để tiện cho Nguy Chiêu và Mạnh Thanh Nhiên vụng trộm làm bậy! Cả nhà này, quả là lòng dạ độc ác!
Hần nhìn sang Mạnh Thanh Nhiên, cười lạnh: "Vừa nực cười vừa đáng thương! Ngay cá chuyện làm đỉnh lô cho kẻ khác cũng phái giấu giếm, không dâm công khai!"
Mặt Mạnh Thanh Nhiên tái mét, cản mõi đỏ: "Tất cả là vì nhà họ Mạnh! Kẻ bị gia tộc ruồng bỏ như ngươi, tự nhiên chẳng hiếu hy sinh của ta!"
Tê Hạo nhàn nhạt: "Loại ngu dại như ngươi, ta đúng là không tài nào hiếu nối. Nhưng không sao, điều ta thắc mắc đã rõ, ba người các ngươi cũng nên lên đường rồi."
Đồng tử Mạnh Nghĩa co rút, kinh nộ: "Tề Hạo, ngươi đã may măn không chết thì đừng có tim chết nữa! Ngươi mà dám giet bọn ta, Thiếu Tông Chú Ngụy tuyệt đổi sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Te Hạo cười lạnh: "Ta đã nói rồi, hôm nay bốn người nhà họ Mạnh không ai sống nối mà rời khỏi sãn viện này! Ta đã nói là làm, đúng chứ?"
"Ngươi!"
"Phập!"
Ngay khi Mạnh Nghĩa còn đang giận dữ, Te Hạo tiện tay vung một đạo kiểm khí, chém rơi đầu hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!