Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Thế Chưởng Thiên Lục - Tần Hạo (FULL)

Thời gian trôi vèo, sắp đến giờ hẹn rồi mà Trịnh Nham vẫn chưa quay về.

Người nhà họ Trịnh ai nấy mặt mày tái nhợt, chân tay bủn rủn.

Nửa canh giờ trước, Vương Tôn và Lưu Bưu đã lùa toàn bộ người trong Trịnh phủ ra giữa sân, dồn lại một chỗ.

Tổng cộng hơn hai trăm người, trong đó thân quyến họ Trịnh chừng hơn ba mươi.

"Gia chủ, Trịnh Nham có khi nào tự chuồn mất rồi không?" Lưu Bưu ngờ vực

hỏi.

Tề Hạo ngồi trên ghế thái sư, khẽ mở mắt, mỉm cười nhạt: "Hắn chạy không thoát."

Trông thì hắn nhắm mắt dưỡng thần, nhưng kỳ thực vẫn dùng Chưởng Thiên Đồ quan sát động tĩnh khắp Nguyên Vũ Thành và hành tung của Trịnh Nham.

Lúc này Trịnh Nham cũng đang cắm đầu lao về.

Hắn biết hết thảy, chứ người khác thì không.

Đúng lúc này, một thanh niên nhà họ Trịnh bỗng từ trong đám người bước ra, run rẩy hành lễ với Tề Hạo: "Gia chủ Tê, hai triệu linh thạch, con số quá lớn, e phụ thân ta khó mà gom đủ trong chốc lát. Không biết nhà họ Trịnh ta có thể đổi cách bồi thường khác được không ạ?"

"Đổi cách? Muốn dùng cách gì?" Tê Hạo nheo mắt hỏi.

Kẻ lên tiếng là trưởng tử của Trịnh Nham, tên Trịnh Kiệt, cũng là người gần như nắm chắc vị trí thiếu gia chủ của Trịnh gia.

Trịnh Kiệt vội nói: "Mấy muội muội của ta cũng khá xinh. Trịnh gia nguyện đưa họ vào Tề phủ, làm nô làm tỳ, mặc ngài sai khiến. Chỉ mong nếu phụ thân ta không vay mượn đủ linh thạch, Gia chủ Tê giơ cao đánh khẽ, tha cho nhà họ Trịnh ta một con đường sống."

Tới lúc này mà Trịnh Nham còn chưa về, lòng Trịnh Kiệt thực sự cũng bất an.

"Huynh sao có thể làm vậy chứ!"

"Huynh vì mạng mình mà bán cả bọn muội! Huynh còn là người không?"

"Muội không đồng ý, hu hu ... "

Trong đám đông, mấy thiếu nữ sợ đến phát khóc.

"Tất cả câm miệng cho ta! Nếu các ngươi thật sự có thể hầu hạ Gia chủ Tề, ấy là phúc phần của các ngươi! Còn khóc lóc om sòm, làm Gia chủ Tề mất hứng, tin không ta bán thẳng các ngươi vào lầu xanh đổi linh thạch!" Trịnh Kiệt quay phắt lại, mặt mũi hung hãn quát nạt mấy muội muội.

Hắn không muốn chết!

Hắn còn đang chờ kế thừa ngôi gia chủ Trịnh gia.

Tề Hạo khinh bỉ nói: "Ngươi đúng là một 'huynh trưởng' tốt. Chỉ tiếc bọn họ đối với ta đầy oán hận; loại nô tỳ như thế đều mang sẵn gai độc, ta không dùng."

Trịnh Kiệt vội nói: "Xin Gia chủ Tề yên tâm, họ tuyệt đối không dám trái ý ngài."

Tề Hạo lạnh giọng: "Lưu Bưu, đi phế hắn."

Con ngươi Trịnh Kiệt co rút lại, sợ đến run lẩy bẩy, vội quỳ xuống: "Gia chủ Tề, vì cớ gì vậy ạ? Ta đem chính muội muội của ta dâng cho ngài, sao ngài còn muốn phế ta! Ta không hiểu!"

Tề Hạo lạnh lùng: "Bởi ta ghét cay ghét đắng hạng người bán đứng người nhà như ngươi."

Lưu Bưu nhe rang cười dữ tợn, sải bước lao về phía Trịnh Kiệt.

"Đừng, đừng mà ... " Trịnh Kiệt hoảng hốt cầu xin, bật dậy toan bỏ chạy.

"Dám chạy là chết." Tề Hạo lạnh như băng.

Thân thể vừa bật dậy của Trịnh Kiệt lập tức cứng đờ, tuyệt vọng ngã quy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!