Lời vừa dứt, thân hình hắn bỗng hóa thành một vệt sáng, với tốc độ khủng khiếp khó mà bắt kịp bằng mắt thường, quét một vòng qua đám khách khanh Tông Sư!
"Đồ khốn, ngươi dám!" Trịnh Kinh Tiêu hô thất thanh, thân hình bùng nổ lao ra!
Bịch bịch bịch-
Đung khoanh khắc Trịnh Kinh Tiêu lao khỏi cửa, than hình Te Hạo đã trở về vị trí ban đầu!
Còn mười hai khách khanh Tông Sư của nhà Trịnh đã đồng loạt ngửa mặt ngã xuống!
Trên cổ mỗi người đều phụt ra một dòng máu!
Trịnh Nham tái mét mặt!
Trịnh Khuê cũng nghẹn họng, không thốt nổi lời nào!
Trong chớp mắt diệt sạch mười hai khách khanh Tông Sư-thực lực của đại tông sư kinh khủng đến thế ư?
Chẳng lẽ phụ thân họ là đại tông sư 'hữu danh vô thực'?
Cả hai cực kỳ chắc chắn: phụ thân họ làm không nổi!
Ít nhất, tốc độ này, phụ thân họ tuyệt đối làm không nổi.
"Đao Phá Sơn Cuồng Ảnh!"
Vút!
Mặt mũi đỏ gay, Trịnh Kinh Tiêu bất chợt nhảy vọt lên bổ đao; đao khí cuồng bạo tụ thành một lớp đao mang dày nặng đỏ như máu trên lưỡi chiến đao trong tay ông ta!
Một đao này, Trịnh Kinh Tiêu tự nhận là chiêu mạnh nhất đời mình!
Dù không muốn liều mạng, nhưng Tề Hạo đã giết mười hai khách khanh Tông Sư của nhà Trịnh, khiến thế lực nhà Trịnh tổn thất nặng nề, ông ta đã không còn đường lui!
Hôm nay, còn nhà ho Trịnh thì không còn Te Hạo!
"Gia chủ cẩn thận!" Vương Tôn kêu thất thanh.
Trong mắt Vương Tôn, một đao này đã là sát chiêu cực mạnh!
Tề Hạo lạnh lùng nhìn thẳng, nghênh đón đao mang, vung kiếm chém ngang!
Kiếm khí ngưng luyện đến cực độ quấn lấy Giao Linh Kiếm, vạch một đường bóng đen trong không gian!
Âm!
Đao kiếm giao kích!
Khoanh khac đao mang va kiem khi cham nhau, đao mang tren than đao của Trịnh Kinh Tiêu nổ tung tách toạc.
Ngay sau đó, cả thân đao cũng kêu 'rắc' một tiếng rồi vỡ nát thành vô số mảnh!
Trịnh Kinh Tiêu chỉ thấy kẽ giữa ngón cái và ngón trỏ tay phải chấn động dữ dội, cả người bị một lực cực mạnh hất văng sang một bên!
Vút!
Lần kiếm khí chém xéo, phụt một tiếng, cắt nghiêng qua cổ Trịnh Kinh Tiêu!
Một cái đầu người vặn vẹo vì thống khổ lăn lông lốc xuống đất!
Thi thể không đầu ngã xuống, máu phun như suối, nhuộm đỏ cả khoảng đất trước cổng nhà Trịnh.
"Phụ thân!"
"Ngươi ... ngươi dám giết phụ thân ta, ta liều với ngươi!"
"Nhị gia, chúng ta không phải là đối thủ của hắn đâu, xin đừng nóng!"
"Buông ông đây ra! Lũ nhát gan các ngươi!"
"Ngay cả khi ngài còn đủ hai tay cũng đánh không lại hắn, bây giờ càng không thể là đối thủ! Nhà Trịnh vẫn cần đến ngài, thuộc hạ không thể trơ mắt nhìn ngài đi nộp mạng!"
Một tên hộ vệ nhà Trịnh mặt cắt không còn giọt máu, ghì chặt lấy Trịnh Khuê, vội vã khuyên can.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!