Tư chất của Hoàng Yên tuy không quá xuất sắc, nhưng nay đã tu luyện tiên pháp, tốc độ tăng tiến tự nhiên rất nhanh.
Hơn nữa, trước khi Trúc Cơ vẫn là giai đoạn phàm võ, chỉ cần có công pháp thích hợp và tài nguyên dồi dào thì nâng cảnh giới vốn không khó.
Trong phòng, Hoàng Yên đang ngồi kiết già, dốc sức đột phá cảnh giới, khuôn mặt hồng lên, thẹn thùng trách yêu: "Phu quân đừng trêu ta, đâu phải ta lợi hại, rõ ràng là tiên pháp phu quân truyền dạy quá lợi hại. Phu quân đừng làm ta phân tâm nữa, ta ... ta phải tập trung đột phá."
Tề Hạo cũng bó tay, phá cái cảnh giới Tông Sư thôi mà, sao phải căng thẳng thế?
Hắn đợi ngoài cửa chừng hai khắc, Hoàng Yên rốt cuộc phá cảnh thành công, bước vào cảnh giới Tông ư ..
Két.
Hoàng Yên mở cửa, mặt ửng hồng, ánh mắt lấp lánh còn hơn sao đêm.
"Phu quân, ta đã đột phá vào cảnh giới Tông Sư rồi!"
"Cảm ơn phu quân!"
Nàng khẽ kiễng chân, mang theo vài phần e thẹn, đặt một nụ hôn nhẹ lên má Tề Hạo.
Rồi vội cúi gằm mặt đỏ bừng, không dám nhìn Tề Hạo nữa.
Tuy thời gian ở cạnh Tề Hạo chưa lâu, nhưng Hoàng Yên đã cảm nhận được hắn thật lòng đối tốt với nàng; lại vừa mới đột phá, trong lòng quá đỗi kích động, nên mới mạnh dạn bày tỏ chút tình ý.
Tề Hạo chạm lên chỗ vừa bị Hoàng Yên hôn, cười đùa: "Chỉ hôn một cái, có ít quá không?"
"Vậy ... vậy phu quân vào phòng đi." Hoàng Yên e thẹn nói nhỏ: "Ta ... ta cảm thấy thân thể ta ... đã không còn vấn đề gì rồi ... "
Tề Hạo khẽ cười: "Ta phải ra ngoài một chuyến đã, đợi ta về rồi bù lại cùng nhau.”
Hoàng Yên cúi đầu thẹn thùng đáp: "Vâng ... "
Tề Hạo nói: "Chuyện về tiên pháp, nàng tự biết là được. Nếu để người khác biết, e người ta sẽ sinh lòng tham."
Hoàng Yên vội ngẩng đầu, trịnh trọng: "Phu quân yên tâm, Yên nhi biết nặng nhẹ. Chuyện tiên pháp, Yên nhi tuyệt đối không nhắc tới với bất kỳ ai ngoài phu quân."
"Ùm."
Tề Hạo chỉ dặn một câu. Dẫu Hoang Yên là người thông minh, nhưng nếu không có lời nhắc của hắn, chưa chắc nàng đã giữ kín bí mật này với người nhà họ Hoàng.
Rời Nguyên Linh Thành, Tề Hạo dẫn theo Vương Tôn và Lưu Bưu, giục ngựa phóng như bay thẳng hướng Nguyên Vũ Thành.
"Gia mà kiếm được một con Linh Thú thì tốt biết mấy."
Trên đường phi nước đại, trong lòng Tề Hạo không khỏi thầm nghĩ.
Dù tuấn mã bọn họ cưỡi đều là giống khỏe nhất chuồng ngựa nhà họ Tề, nhưng tốc độ và sức bền vẫn chưa làm hắn hài lòng.
"Ngoai Đông Linh Thanh, cac ngưoi co biet nơi nao con co the kiếm Linh Thú không?" Trong lúc cưỡi ngựa, Tề Hạo hỏi Vương Tôn và Lưu Bưu.
Trong ký ức đời này, những gì hắn biết cũng rất hạn hẹp.
Trước khi về làm rể nhà họ Mạnh, tuổi thiếu niên của hắn gần như chỉ quanh quẩn trong phủ nhà họ Tề.
Sau khi ở rể, hắn lại bị cầm chân trong Nguyên Linh Thành.
Chuyện ngoài Nguyên Linh Thành, hắn chỉ nghe đồn và đọc sách mà biết được chút ít.
Vương Tôn nói: "Linh Thú hiếm có, lại mạnh mẽ, ngoài việc từng được đem ra đấu giá ở Đông Linh Thành, thuộc hạ cũng không biết nơi nào khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!