Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Thế Chưởng Thiên Lục - Tần Hạo (FULL)

Hoàng Mang lắc đầu nói: "Chuyện này phụ thân cũng chưa rõ. Nhưng ngoài con ra, nhà họ Hoàng ta e chẳng còn thứ gì đáng để Tề Hạo nhòm ngó cả.

Dù sao thì số sính lễ hắn gửi tới ít nhất cũng trị giá năm triệu linh thạch. Nhà họ Hoàng ta có bán sạch sản nghiệp ra, cũng chẳng đáng tới năm triệu linh thạch đâu!"

Trong sính lễ, riêng khoản linh vật đã trị giá hơn một triệu linh thạch.

Còn linh công, ở các nhà đấu giá lớn của Đông Linh Vực, giá bán chưa từng dưới hai triệu linh thạch!

Hoàng Yên khẽ hít sâu, mím môi nói: "Giờ chỉ mong hắn đừng gây bất lợi cho nhà họ Hoàng ta thôi."

Sáng sớm hôm sau.

Đoàn rước dâu rầm rộ của phủ Tề đã đến trước cổng nhà họ Hoàng.

Tề Hạo vận hỷ phục đỏ chói, khóe môi vương nụ cười nhàn nhạt, tuấn tú, phong thái tiêu sái, thần thái phấn chấn.

Chẳng bao lâu, Hoang Yên cung mặc hy phuc, đầu đội khan trùm đỏ, được người nhà họ Hoàng vây quanh đưa ra.

"Tề Hạo, về sau, con phải đối xử thật tốt với con gái ta đấy." Mẹ của Hoàng Yên, Diệp Lam, vừa lau nước mắt vừa dặn.

Tề Hạo chắp tay cười: "Mong nhạc mẫu yên tâm, con rể nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Yên nhi."

Diệp Lam nghẹn lại một tiếng, phất tay ra hiệu để Tề Hạo đưa Hoàng Yên đi.

Trong tiếng nhạc cưới rộn ràng, đoàn rước quay về.

Lần thành thân này, Tề Hạo không mời khách.

Một là, hiện nay ở Nguyên Linh Thành, các đại gia tộc đều như hổ như sói rình rập sản nghiệp nhà họ Tề.

Hai là, Tề Hạo vừa mới chơi họ một vố, dẫu có đến góp vui thì sắc mặt chắc cũng chẳng dễ coi.

Ngày đại hỉ, Tề Hạo tất nhiên không tự rước bực vào mình.

Hoàn tất nghi thức, hắn đi thẳng vào tân phòng.

Trong phòng, Hoàng Yên nghe tiếng bước chân, đôi môi đỏ khẽ mím, trong lòng không khỏi có chút căng thẳng.

Te Hạo mỉm cười, bước lên ven khăn đỏ.

Hoàng Yên khe ngang mắt, đôi mắt trong vắt như làn nước xuân, long lanh ánh sáng.

"Đúng là đẹp quá. May mà trước kia nàng không ưng Mạnh Hiền, bằng không ta đâu có phúc cưới được nàng." Tề Hạo cười trêu.

Má đào Hoàng Yên thoáng ửng hồng, hé môi nói: "Tề Hạo, chàng với ta đã thành thân, giờ chàng có thể nói cho ta biết vì sao chàng muốn cưới ta không?"

Khóe môi Tề Hạo nhếch nhẹ, hắn đưa tay khẽ nâng cằm Hoàng Yên, đùa bỡn: "Chẳng lẽ không thể vì ta nhất thời bị nhan sắc của nàng làm say lòng nên mới muốn cưới nàng sao?"

Hoàng Yên mỉm cười nhạt: "Nếu chàng thật sự nông cạn thế, ngược lại ta còn yên tâm."

Tề Hạo cười: "Tình cảm giữa nam nữ vốn dĩ rất nông cạn. Phu nhân đừng nghĩ quá phức tạp. Đêm xuân ngắn ngủi, mình lo việc chính thôi."

Khóe môi Hoàng Yên giật nhẹ. Rõ ràng mới vừa qua giờ Thìn, còn xa mới tới giờ Ngọ.

Tề Hạo gấp gáp quá chăng?

Nhưng một khi đã thành thân, sớm muộn gì nàng cũng là người của Tề Hạo.

Vì vậy nàng không khước từ.

Nàng khẽ khép mắt lại.

Một nụ hôn dịu dàng chạm lên môi son, như mưa xuân thấm đất khô.

Từng lớp áo mỏng rơi, làn da mịn như ngọc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!