Hoàng Hưng Diệu vội nói: "Mấy thứ này, ngươi cứ mang về trước đi. Đợi chúng ta bàn bạc xong sẽ cho ngươi một câu trả lời."
Linh vật thì còn dễ xử lý, chứ ngọc giản mà để lại, lỡ đến lúc Tề Hạo vu cho nhà họ Hoàng lén xem, Hoàng gia sẽ khó mà thanh minh.
Tề Hạo mỉm cười: "Không sao. Dù cuối cùng các người không đồng ý hôn sự này, ta cũng chỉ lấy lại đống linh vật này thôi. Còn hai chiếc ngọc giản, coi như ta tặng cho cô nương Hoàng Yên."
Hoàng Mang ngạc nhiên: "Theo ta biết, ngươi với Yên nhà ta cũng chẳng thân gì. Sao lại rộng rãi với con bé như vậy?"
Tề Hạo cười: "Dẫu hữu duyên vô phận, cũng nên bày tỏ chút tấm lòng. Huống hồ, chỉ là linh công thôi, với ta cũng chẳng phải thứ quý giá gì."
Ánh mắt Hoàng Mang và Hoàng Hưng Diệu thoáng sững lại.
Linh công mà cũng không đáng quý?
Chẳng lẽ trong tay Tề Hạo còn có công pháp cấp bậc cao hơn linh công?
"Xin hai vị dừng bước." Tề Hạo mỉm cười hành lễ rồi sải bước rời đi.
Chỉ còn lại hai cha con Hoàng gia sững sờ rất lâu.
"Cha, theo cha thấy, đứng sau Tề Hạo rốt cuộc là thế lực nào?" Hoàng Mang
hỏi.
Hoàng Hưng Diệu lắc đầu: "Không dám nghĩ. Nhưng đã có thể khiến hắn chng còn kiêng nể Linh Vũ Tông, ắt han là một thế lực kinh khủng mà Hoàng gia ta không cách nào địch nổi."
Khóe miệng Hoàng Mang giật giật: nói thế khác gì không nói ...
Đừng nói người đứng sau hắn, chỉ riêng Tề Hạo thôi, Hoàng gia cũng chưa chắc dám trêu vào.
"Vậy hôn sự này thì sao?" Hoàng Mang do dự, thăm dò ý kiến.
Hoàng Hưng Diệu trầm giọng: "Hôm nay Tề Hạo cư xử khách khí, nhưng một khi ta thực sự từ chối hắn, e là hắn sẽ không còn bộ dạng này nữa."
"Vậy là cha đồng ý hôn sự này ư?" Hoàng Mang ngẩn ra.
"Cứ hỏi xem ý của Yên đã. Đứa nhỏ ấy từ nhỏ đã có chính kiến. Nếu nó không muốn, cố ép cho thành, cuối cùng phúc họa khó lường." Hoàng Hưng Diệu nói.
"Được, vậy con đi tìm Yên hỏi ngay."
Hoàng Mang bước vội rời đi, đến sân viện của Hoàng Yên.
Cha con gặp nhau, nghe xong những gì Hoàng Mang thuật lại, Hoàng Yên khẽ trầm ngâm rồi nói: "Con đồng ý hôn sự này."
"Ờ ... Yên à, sao con quyết nhanh thế? Trước kia bao nhiêu người đến cầu hôn, con đều không ưng; chẳng lẽ con cũng đã sớm có cảm tình với Tề Hạo?" Hoàng Mang ngạc nhiên.
Hoàng Yên lắc đầu: "Con với Tề Hạo chỉ gặp vài lần, sao có thể sớm sinh tình.
Nhưng hắn đích thân vào phủ nạp sính, lễ vật lại hậu hĩnh như vậy, không chỉ bày tỏ tấm lòng mà còn tỏ rõ quyết tâm cưới con.
Hoàng gia mà từ chối, e sẽ gặp đại họa. Vì nhà họ Hoàng, con nguyện gả cho hắn."
Ác danh của Tề Hạo đã vang dội, thực lực của hắn cũng kinh người.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!