Tề Hạo mỉm cười nhạt: "Đều là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, dám làm thì phải dám nhận. Nếu chủ gia các ngươi có ý diệt khẩu, cứ nói đã đầu quân dưới trướng ta, may ra còn giữ được một mạng."
Còn chuyện chư vị gia chủ có nể mặt hắn hay không, thì xem vận của bọn họ thôi.
Mặt mày mọi người kẻ thì tái nhợt, kẻ thì chua chát không thôi.
Rõ ràng bọn họ chỉ nghe lệnh chủ gia tới truy tra thân phận nhóm người Linh Vũ Tông kia, sao lại tự dồn mình vào ngõ cụt thế này!
"Vậy đi, chư vị, cùng quay về thành thôi!" Tề Hạo mỉm cười nhạt, dẫn đầu đi về hướng Nguyên Linh Thành.
"Vương huynh, làm sao giờ!" Đại hán to lớn liếc Vương Tôn, mặt mày khổ sở
hỏi.
Vương Tôn nhìn bóng lưng Tề Hạo.
Thực sự không có gan đâm lén hắn ...
"Tới nước này còn biết làm sao ... cứ báo cáo đúng sự thật thôi!" Vương Tôn thở dài một tiếng, bất lực đi theo.
Tề Hạo đã sớm để ý tới tai mắt các đại gia tộc gài ngoài nhà họ Tề.
Hắn cũng đoán được người của các đại gia tộc ắt sẽ tò mò thân phận đám người Linh Vũ Tông.
Bởi thế hắn cố ý để lại cho họ kẻ yếu nhất là Dương Hoài ...
Như vậy, bí mật Ngụy Chiêu muốn che đậy chẳng cần hắn tự tay phơi ra cũng không thể giấu nổi nữa.
Ngụy Chiêu muốn lấy mạng hắn, lại còn lén lút tư thông với Mạnh Thanh Nhiên; ha lẽ hắn để y thuận lợi cưới Lục Hồng Oanh?
Mặt khác, khi các đại gia tộc biết hắn ngay cả người Linh Vũ Tông cũng dám giết, hẳn cũng sẽ hạ bớt ý muốn manh động.
Tề Hạo không sợ gây chuyện, nhưng cũng không muốn vướng vào những phiền toái không cần thiết.
Còn về Linh Vũ Tông, dẫu hôm nay hắn không giết ai, Ngụy Chiêu cũng chẳng bỏ qua cho hắn, thì hắn còn ngại gì làm lớn chuyện nữa?
Về tới thành, mọi người ai về nhà nấy.
Đám tai mắt của các nhà chẳng bao lâu đều bước chân nặng nề tới trước mặt gia chủ mình, thấp thỏm quỳ xuống, bẩm báo mọi chuyện ...
"Cái gì? Cả nhóm đó lại là người của Linh Vũ Tông! Trong số kẻ chết còn có một trưởng lão của Linh Vũ Tông?"
"Các ngươi ... các ngươi còn cấu kết với nhau, giết cả tên ngoại môn đệ tử của Linh Vũ Tông!"
"Ngoại môn đệ tử thì cũng là đệ tử của Linh Vũ Tông đấy! Các ngươi lấy gan đâu ra mà dám giết!"
'Đồ ngu! Ngươi làm liên lụy cả tộc ta rước đại họa rồi!"
Chư vị gia chủ các tộc nghe báo cáo đúng sự thật xong, ai nấy tức điên người!
Đồng thời trong lòng cũng sợ chết khiếp!
Dù sao, với bọn họ, Linh Vũ Tông là một tông môn cường đại không tài nào địch nổi!
"Giờ chỉ còn cách bịt miệng hết lũ ngu các ngươi thì các tộc của chúng ta mới khỏi rơi vào hiểm cảnh! Vương Tôn, lão phu biết ngươi xưa nay trung thành, nhưng lần này lão phu không thể giữ ngươi lại!"
"Đợi lão phu giết ngươi xong, sẽ đi nói với các gia chủ khác, để những kẻ có mặt hôm nay đều xuống âm phủ bầu bạn với ngươi. Như vậy dưới đó ngươi cũng chẳng quá cô quạnh."
Gia chủ nhà họ Lục là Lục Phong Niên, sát ý bùng phát trong đôi mắt âm hiểm của y; nguyên lực hùng hậu ầm ầm tụ lại trong lòng bàn tay phải!
Tim Vương Tôn thót lại!
Quả nhiên, gia chủ định giết hắn để diệt khẩu!
"Gia chủ, dẫu tất cả chúng ta có chết, chuyện này cũng không che giấu nổi. Ngay sau khi bọn ta giết Duong Hoai, Te Hạo đã xuat hiện ... " Vuơng Ton trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!