Dực Minh zoom ảnh lên xem, không để ý thấy Dương Huế đang hé mắt nhìn.
Cô ta liếc một cái lập tức tỉnh vì trông thấy Dực Minh đang zoom lớn ảnh lên, nhìn cận mặt rồi kéo xuống phần ngực và eo. Dương Huế tức điên cả người, đăng định lên tiếng thì Dực Minh nhẹ nhàng đứng dậy, đi về phía cửa sổ, ấn gọi cho ai đó. Cô ta đành phải nằm im, dòng tai lên nghe, nghĩ rằng nếu Dực Minh gọi điện cho Lê Hương thì Lê Hương chết với cô ta rồi.
Có điều, không như Dương Huế tưởng, Dương Huế gọi điện cho Thẩm Lăng.
- Alo, tôi đây. Cậu ngủ chưa?
- [Chưa. Có chuyện gì vậy? Không phải lại cãi nhau với Dương Huế đấy chứ?].
- Không. Là về bức ảnh của Lê Hương đăng trên Teller. Ảnh đó cậu loại ra à?
Thẩm Lăng bật cười.
- [Tôi biết ngay thế nào cậu cũng hỏi mà.Với những người mẫu khác thì như vậy nhưng với Lê Hương, ảnh đó không phải là ảnh loại mà là ảnh đẹp. Tỷ lệ khách hàng xem tạp chí thời trang và catalogue rồi đặt mua trang phục mà Lê Hương làm mẫu đang thấp hơn tỷ lệ khách xem trên mạng xã hội và trang chủ của công ty.Vậy thì phải dùng ảnh đẹp để đăng lên những chỗ thu hút chứ. Tài khoản đó do quản lý quản mà... là tài sản của công ty]
Dực Minh mỉm cười.
- Thẩm Lăng, cậu đúng là... linh hoạt. Làm tốt lắm.
- [Dực tổng, ngài cần phải thưởng cho nhân viên năng suất nha.Tôi mong chờ lắm đó.]
Dực Minh bật cười thành tiếng.
- Được, tôi sẽ thưởng cho cậu một chuyến du lịch vào cuối năm.
- [Cuối năm bận như vậy làm sao mà đi được? Sếp cứ quy ra tiền đi.].
- Những người mẫu khác thế nào? Cần thiết
thì cứ cắt giảm nhân sự.
- [Vâng. Tôi sẽ cắt vào cuối tháng mười hai. Báo cáo sẽ sớm được trình lên thôi.]
Dực Minh hài lòng cúp máy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!