Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

- Tôi có xe đón. Cô đi taxi về à? 

- Vâng ạ. 

- Tôi ra ngoại thành. Nhà cô ở đâu, có cần đi nhờ một đoạn không? 

Lê Hương ái ngại lắc đầu. 

- Cảm ơn sếp, không cần đâu ạ. Tôi định đi mua mấy thứ linh tinh rồi mới về. Sếp đi thong thả a. 

Dực Minh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh khác thường. Lê Hương không muốn bị nhiều người nhìn thấy đi cùng sếp nên cúi đầu chào, dừng lại để Dục Minh đi trước, cô móc điện thoại ra xem để câu giờ. Mạc Tuân nhắn tin báo đã lên máy bay, tối sẽ về nhà Lê Hương ăn cơm vì được bố mẹ cô mời.Vậy là hắn chỉ đi bốn ngày. 

Lê Hương nhắn lại, báo cáo. 

Lê Hương: Em tan làm rồi, đang đi mua đồ linh tinh. Tối gặp ạ. 

Hiện giờ chắc Mạc Tuân đang ở trên máy bay, tắt điện thoại, khi hạ cánh hắn mới xem được nên Lê Hương bỏ luôn điện thoại vào túi, vui vẻ đi ra ngoài. 

Mỗi lần Mạc Tuân đến ăn cơm, mẹ cô sẽ chuẩn bị một bàn đầy đồ ăn. Lê Hương vừa về đến nhà đã phải giúp mẹ xoay quanh trong bếp, cô phụng phịu vì không được đi tắm, cằn nhằn liên mồm. Bà Nguyễn Oanh vừa bực vừa buồn cười, hơn sáu giờ mới thả cho Lệ Hương lên phòng. Cô như được giải thoát, chạy lên tắm rửa cho sảng khoái. 

Chưa đến bây giờ Mạc Tuân đã tới, dưới nhà vang lên tiếng bố cô cười sang sảng là biết hắn lại mang đồ lạ gì đến biếu rồi. Lê Hương nằm chưa nóng lưng đã phải xuống nhà. Cô thấy Mạc Tuân đang bày quà ra bàn, bố mẹ cô ngồi đối diện, cười đến dương quang chói lọi. Hắn ngước lên nhìn, khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, Mạc Tuân hơi ngẩn ra một chút. Biểu cảm trên mặt hắn khiến Lê Hương không nhịn được, mỉm cười. 

- Anh về rồi ạ? Chưa về nhà đã chạy đến đây ngay sao? 

Mạc Tuân cười nhẹ. 

- Ừ. Nếu về qua nhà sẽ muộn giờ ăn tối, để mọi người phải chờ.Anh mua quà cho em đây. 

Mạc Tuân đẩy một cái hộp về phía Lê Hương. Cô ngồi xuống bên cạnh hắn, mở ra, vui mừng khi thấy một đôi giày cao gót rất đẹp. 

- Cảm ơn anh, đẹp quá. 

- Mạc Tuân, chắc cháu đói rồi, vào ăn cơm thôi. - Bà Nguyễn Oanh hài lòng vì phản ứng của Lê Hương, giục Mạc Tuân một câu rồi vào bếp trước. 

Ông Lê Khoan cũng đứng lên vào cùng. 

Mạc Tuân vầng nhưng vẫn ngồi nhìn Lê Hương thử giày, nụ cười trên môi hắn tươi sáng hơn, mắt lấp lánh ánh nhìn dịu dàng. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!