- Hân Lạc lẽ ra phải bị loại mới đúng. Cô ta gọi toàn anh em họ hàng đến mua ủng hộ, đâu có phải khách của trung tâm thương mại, cũng chẳng thể trở thành khách quen. Sau khi cô ta đi khỏi vị trí, những vị khác đó sẽ chẳng trở lại thêm lần nào nữa.
Thẩm Lăng gật gù, mặt trầm xuống.
- Biết vậy nhưng Hân Lạc là do anh trai của Dực Minh nhét vào Derefout, vuốt mặt phải nể mũi một chút chứ. Dực Minh còn không dám loại ra ngay, anh đã là cái gì?
- Thì ra. – Lê Hương à lên. -Tôi còn tưởng Hân Lạc là người yêu cũ của Dực Minh.
Thẩm Hoa hừ lạnh, mặt nhăn lại.
- Dực Minh chọn bạn gái cũng không kém gì ông anh đâu, tôi gặp cô ta suốt, tính tình tồi tệ không thể tả nổi. Làm như chỉ mỗi mình Dương
gia nhà cô ta giàu có ấy. À, hình như Dương Huế kia còn chơi thân với cả anh nữa hả Thẩm Lăng?
Lê Hương liếc Mạc Tuân thăm dò. Hắn cứ trơ ra như thể không biết Dương Huế là ai, nghe với tư thế thờ ơ vô cùng. Thẩm Lăng gật gù.
- Cũng vì anh chơi cùng Dực Minh nên mới biết Dương Huế. Phiền lắm. Mỗi lần Dực Minh cãi nhau với cô ta, Dương Huế lại gọi điện thoại cho anh khóc lóc, rủ đi uống rượu.
Thẩm Hoa phá lên cười. - Anh thì uống được mấy chén chứ?
- Thì đó. Chủ yếu gọi anh đi để nghe Dương Huế phàn nàn về Dực Minh thôi. Gọi ngày nghỉ, ngày đi làm, thậm chí cả nửa đêm... ai rảnh rỗi mà hầu mãi được. Hừ...
Thẩm Lăng liếc về phía Mạc Tuân, ngại vì mới quen, không muốn nói xấu người khác trước mặt hăn nên ngừng lại. Đồng Quyên nhíu mày khó chịu.
- Gọi cả nửa đêm sao? Không sợ Dực Minh hiểu lầm à?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!