Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

Lê Hương ngồi ở bàn trà ngoài vườn nấu cháo điện thoại với Huỳnh Tôn nửa tiếng gọi điện thoại cho Đồng Quyên buôn tiếp nửa tiếng nữa mới chịu vào nhà. 

Cả nhà đã ăn xong, mẹ cô đang ngồi ở phòng khách gọt hoa quả, bố thì pha trà. Lê Hương lon ton chạy vào, cười rạng rỡ. 

- Cả nhà ăn xong rồi ạ, để con dọn bát. Ông Lê Khoan chỉ xuống ghế, khẽ nạt. 

- Ngồi đi, để đó lát nữa dọn. Lâu lâu Mạc Tuân mới đến nhà ăn một bữa cơm mà con nói chuyện gì lâu thế? Bạn nào đấy? 

- Là Huỳnh Tôn mà bố. Mọi người nói chuyện công việc con cũng có hiểu gì đâu, bố và anh cứ thoải mái bàn bạc đi ạ. Con ngồi đây hai người sẽ không được tự nhiên. 

Nói xong, Lê Hương tung tăng đi vào bếp. 

Đôi mắt Mạc Tuân tối lại, hắn đã nhận ra cô tránh không muốn nói chuyện với hắn. 

Nhận ra hơi muộn đấy. 

Lê Hương vào bếp rửa bát, khe khẽ hát, cảm thấy khoan khoái vì làm Mạc Tuân khó chịu. Hắn sẽ phải sớm bỏ cuộc thôi. 

Lê Hương rửa bát xong ra ngoài đúng lúc Mạc Tuân đứng lên chào về. Cô đi ra tiễn hắn như mọi lần, tự giác không cần bố mẹ nhắc bởi vì nếu có không làm thế họ sẽ nghi ngờ. Mạc Tuân ra ô tô, đứng đối diện với Lê Hương, nhìn sâu vào mắt cô và hỏi: 

- Ngày mai em có rảnh không? 

- Mai em có hẹn đi chơi với bạn rồi ạ. - Lê Hương nhanh nhảu trả lời. 

Lông mày Mạc Tuân nhíu lại, ánh mắt tăm tối lạ lùng. 

- Là cậu bạn Huỳnh Tôn khi nãy gọi điện à? 

- Dạ không, là Đồng Quyên. Nó rủ em đi mua sắm rồi về nhà nó chơi. 

Mạc Tuân khẽ gật gù, cụp mắt xuống. 

- Cũng lâu rồi chúng ta không đi ăn riêng với nhau. Em có thể sắp xếp thời gian không? Chẳng lẽ đi với anh một lát buổi tối lại khó khăn như vậy? 

Lê Hương cảm thấy kinh ngạc nhưng không dám tỏ ra ngoài mặt. 

Mạc Tuân mà lại thốt ra mấy câu này sao? 

Một Mạc Tuân kiêu ngạo, lạnh lùng, độc đoán, chỉ quen ra lệnh cho người khác đang xuống nước, hạ giọng để kỳ kèo một cuộc hẹn ăn tối? 

Lê Hương được mở mang tầm mắt. Cô giả vờ tỏ ra ngại ngùng. 

- Được chứ ạ. Em có số điện thoại của anh mà, khi nào rảnh em sẽ gọi cho anh. 

Mạc Tuần nhìn lên, khẽ nhướn mày, trong ánh mắt có cái gì đó rất khó hiểu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!