Mạc Tuân hơi cao giọng một chút, có vẻ bực bội. Lê Hương thích thú cười.
- Em đang đi ăn kem, sau đó sẽ đi xem phim. Anh và bố mẹ cứ ăn cơm đi nhé, đừng chờ cũng đừng để phần em. Xin lỗi anh, lần sau em sẽ mời anh ăn cơm để tạ lỗi ạ.
- Đi thôi. Bố gọi à? – Huỳnh Tôn chồm về phía Lê Hương, nói cho tiếng của mình lọt vào điện thoại.
Lê Hương tí nữa thì phá lên cười.
- Em cúp máy đây ạ. - Cô giơ xa điện thoại ra. - Không phải bố, là bạn của bố.
Nói xong cô mới ấn tắt.
Huỳnh Tôn đưa tay lên, Lê Hương đập tay ăn mừng với y.
- Trời ơi, quá đã, chắc hẳn tức lắm ấy. Tức nhưng vẫn phải giả vờ không có chuyện gì bởi vì mới quen mà, tôi cũng chưa nhận lời yêu, chưa nói rằng mình thích hắn.
Huỳnh Tôn gật gù.
- Bà nhắn tin cho mẹ đi, như vậy về mới không bị mắng.
- Được.
Lê Hương nhắn tin cho mẹ, nhờ mẹ tiếp Mạc Tuân hộ, hứa rằng lần sau sẽ tạ lỗi. Mẹ cô chỉ dặn về sớm, không phàn nàn gì.
Hai người dẫn nhau đi ăn thịt nướng ở chợ đêm rồi đi chơi bi-a. Huỳnh Tôn chơi bi-a rất giỏi, Lệ Hương chỉ tập tành chơi, được y hướng dẫn cho cười tít cả mắt. Toàn những trải nghiệm mới mẻ mà trước kia cô chưa từng được thử qua.
Chín rưỡi Huỳnh Tôn mới chở Lê Hương về, thả trước cửa nhà.
Lê Hương xuống xe, tháo mũ bảo hiểm trở lại, nhận túi xách đựng gấu bông và hồ sơ.Huỳnh Tôn lật kính lên, mỉm cười.
- Chơi vui không?
- Vui lắm. Cảm ơn ông nha. Nhớ Số tôi nhé, đừng quên nữa.
- Lần này sẽ không quên đâu.Add cả nick Teller rồi, mất điện thoại vẫn liên lạc được mà.Vào nhà đi.
Lê Hương vẫy chào, vui vẻ đi vào nhà.
Huỳnh Tôn cất mũ bảo hiểm nhỏ vào hộp sau yên xe, rồ ga phóng đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!