Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

Mạc Tuân ngồi trong phòng làm việc, muốn nhắn tin cho Lê Hương mấy lần nhưng gọi điện cho mẹ cô thì biết hôm qua cô đi uống rượu với bạn về muộn, vẫn còn ngủ nên không nhắn tin, sợ làm cô tỉnh giấc.Vừa làm việc vừa cho điện thoại đến trưa vẫn không thấy Lê Hương nhắn tin hay gọi điện, Mạc Tuân không nhịn nổi nữa, quyết định gọi cho cô. 

- [Alo.] 

Giọng Lê Hương vang lên, lạnh lùng và miễn cưỡng khiến Mạc Tuân ngạc nhiên. Bình thường có không bao giờ dùng giọng như thế này để nói chuyện với hắn. Cô lúc nào cũng ngọt ngào, giọng nói pha lẫn ý cười. Hôm nay Lê Hương bị sao vậy? Mạc Tuân mỉm cười thăm dò. 

- Em dậy rồi? 

- [Vâng ạ, em vừa dậy.]

- Lê Hương cười gượng, vẫn là giọng nói miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ như hồi nãy. 

Tim Mạc Tuân nhói lên một cái, lo lắng hỏi: 

- [Đau đầu sao? Anh vừa gọi điện cho bác gái, nghe nói hôm qua em uống nhiều lắm. Lần sau uống ít thôi, hại sức khỏe.] 

- [Em đau đầu lắm ấy, em muốn ra ngoài đi dạo một lát.] - Lê Hương nói với giọng bực mình như muốn kết thúc cuộc trò chuyện. 

Tay Mạc Tuân khẽ run lên, lông mày nhíu chặt lại. Hắn làm bộ không hiểu ý, cố tình hỏi thêm. 

- Đã ăn gì chưa? 

- [Ăn cháo rồi ạ.]. - Ăn cháo sao? Cháo gì thế, có ngon không? Lê Hương cười khan, sốt ruột muốn cúp máy. 

- [Cháo đậu xanh mẹ nấu, ngon lắm ạ.Anh làm việc đi nhé.] 

Mạc Tuân liếc nhìn ngày tháng hiện bên góc màn hình máy tính, cảm thấy kinh hãi. 

Hôm nay là 13 tháng 5 năm 2003. Ở kiếp trước Lê Hương chết vào ngày 13 tháng 5. 

Cả người hắn lạnh ngắt, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Lê Hương khi còn ở với bố mẹ rất ghét ăn cháo bởi vì cách ngày bà Nguyễn Oanh lại nấu cháo ăn sáng khiến cô bé ngán không muốn ăn. Chỉ có sau khi lấy Mạc Tuân, Lê Hương mới thích ăn cháo mẹ nấu thôi. Mỗi lần buồn bã là cô lại trở về nhà đòi mẹ nấu cháo cho ăn. 

Mới hôm qua Lê Hương còn ca cẩm với hắn vì bữa sáng ăn cháo ngán đến tận cổ mà không dám nói với mẹ, giờ đã khen cháo đậu xanh mẹ nấu ngon ư? Giọng nói này, ngữ điệu này... 

- [Alo, anh còn nghe máy không?]- Lê Hương cao giọng, có vẻ hơi bực mình. 

- À, anh vừa làm rơi giấy xuống...

- Giọng Mạc Tuân khẽ run lên, khàn đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!