- Như thế coi sao được.
– Lê Hương ngại ngùng xua tay.
Thẩm Hoa nói lớn.
- Có gì mà không được? Thẩm Lăng ở nhà vẫn nấu ăn suốt, có sao đâu. Bếp cũng nhỏ, ba người đàn ông loanh quanh ở đó là chặt ních rồi, ra đây đi Lê Hương.
Lê Hương đành phải đi ra, nhường chỗ cho Thẩm Lăng.
Thẩm Hoa ngồi nghe Lê Hương và Đồng Quyên buôn dưa lê ngút trời về chuyện câu lạc bộ leo núi của Đồng Quyên, mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn Huỳnh Tôn ở trong bếp. Thẩm Lăng hỏi chuyện.
- Huỳnh Tôn, cậu là tài xế của Mạc Tuần trước hay là bạn của Lê Hương trước?
- Tôi và Lê Hương là bạn ạ.- Huỳnh Tôn vã mồ hôi hột khi bị anh trai của Thẩm Hoa hỏi đến.
Như vậy có nghĩa là Thẩm Hoa đã biết Huỳnh Tôn là tài xế của Mạc Tuân từ lâu, thậm chí Thẩm Lăng cũng biết mặc dù Huỳnh Tôn chưa bao giờ gặp Thẩm Lăng, chỉ nghe Lệ Hương kể chuyện.
Thẩm Lăng gật gù.
-Vậy Mạc Tuân vô tình hay cố ý thuê cậu?
- Vô tình. – Mạc Tuân trả lời thay.
- Khi đó tôi và Huỳnh Tôn không biết nhau, chỉ vô tình gặp trước cửa quán gà cay. Tôi thấy cậu ấy trùng tên với bạn của Lê Hương nên có cảm tình hơn.
Thẩm Lăng à lên, mắt lóe sáng nghi ngờ. - Thật là trùng hợp. Huỳnh Tôn mỉm cười.
- Tôi cũng không biết Mạc Tuân là người theo đuổi Lê Hương bởi vì Lê Hương không nói tên ra. Thật có duyên, ra đường vô tình lại gặp được.
Thẩm Lăng gật gù liếc nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Mạc Tuân, chẳng biết có tin hay không. Huỳnh Tôn không nhận ra cái nhìn ẩn ý đó.
Họ nấu xong đồ ăn nhưng phải trải vải ra sàn ngồi vì bộ bàn ghế ăn chỉ có bốn ghế.Tất cả đứng lên dọn đồ, mở bia, rót rượu, ăn uống vui vẻ.
Thẩm Lăng uống một chén rượu rồi hỏi Mạc Tuân.
- Anh và Lê Hương đang hẹn hò à?
- Phải. – Mạc Tuân chưa đặt chén xuống, lập tức trả lời. -Tôi còn định dọn vào đây sống cùng Lê Hương nữa. Có gì không?
Thẩm Lăng nhìn chằm chằm vào Mạc Tuân, ánh mắt lạnh đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!