Tiếng hát của Thẩm Hoa như một đao đâm xuyên qua người y khiến y đông cứng lại, mắt đỏ ngầu, cảm thấy như có núi đè trên ngực, không thể thở được.
Nắm đấm của Huỳnh Tôn từ từ hạ xuống, cảm giác uất hận, nghẹn ứ trào lên.
Thẩm Hoa bước tới, hung hăng giằng Huỳnh Tôn khỏi người đàn ông, vung tay tát bốp vào mặt y một cái rồi quát.
- Cút về nhà cậu đi. Cư xử như một thằng côn đồ như vậy mà nhìn được sao?
Má Huỳnh Tôn rát buốt, tai ù đi. Y nhìn Thẩm Hoa, thấy trong mắt cô chỉ toàn sự giận dữ thì không chịu nối, móc thuốc trong túi ra, dúi vào tay Thẩm Hoa rồi dứt khoát bước ra khỏi nhà Thẩm Hoa, sập cửa lại.
Y lảo đảo bước trong hành lang, tựa vai vào tường đứng thở một lát, ruột gan, tim phổi đều đau, cổ họng nghẹn cứng.
Thẩm Hoa gọi trai bao khác nên không cần y.
Chỉ Huỳnh Tôn có tình cảm với Thẩm Hoa thôi, cô chẳng coi y ra cái quái gì. Y là công cụ cho
Thẩm Hoa giải tỏa dục vọng, thích thì gọi, không thích thì đi với thằng khác. Đồ con gái lẳng lơ.
Huỳnh Tôn lê bước về nhà mình, mở tủ lạnh lấy bia ra uống.. tu liền mấy hơi hết một lon, tiếp tục bóc lon thứ hai, ra sofa ngồi thần người.
Mối quan hệ giữa họ chỉ là mua bán, Thẩm Hoa không phải người yêu của Huỳnh Tôn, y chẳng có quyền gì ngăn cản cô đi cùng những thằng đàn ông khác.” yêu Thẩm Hoa, tự mình đa tình, tự nhớ nhung, tự chuốc lấy tổn thương, không thể trách ai được. Huỳnh Tôn nghĩ đến người đàn ông trong nhà Thẩm Hoa, cảm thấy không cam tâm.
Rõ ràng y trẻ trung hơn, có thể không đẹp trai hơn nhưng cơ thể săn chắc hơn, tại sao làm tình lại không bằng gã già nua thừa mỡ đó được?
Hay gã có kỹ năng gì lạ khiến Thẩm Hoa mê mẩn, gạt y sang một bên dù y không hề đòi hỏi cô phải trả tiền thêm một lần nào sau đêm đầu tiên nhầm lẫn đó. Càng nghĩ càng thấy tức.
Huỳnh Tôn uống không hết lon bia thứ hai, cảm thấy miệng đắng ngắt., uể oải vào nhà tắm xả nước lên người cho ngọn lửa trong lồng ngực dịu đi một chút.
Thì ra yêu lại đau đớn như thế này, hèn gì thiên hạ lắm người quằn quại vì thất tình. Huỳnh Tôn còn chưa có cơ hội được hưởng mật ngọt của tình yêu đã thất tình, cái này bị tính là yêu đơn phương đau khổ đây sao?Vật vã tương
tư, tự mình tưởng tượng ra tương lai tươi sáng rồi bị dội một gáo nước lạnh vào đầu.
Huỳnh Tôn tắm xong, lờ đờ mặc quần áo vào rồi đi ra ngoài.
Y giật mình khi thấy Thẩm Hoa đang ngồi trên sofa uống cafe, túi quần áo của y để trên bàn. Cô biết mật khẩu nhà y.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!