Chương 710
“Cô đứng lại đó cho tôi!” Mạc Tuân vươn tay túm cô.
Lúc này Lê Hương đột nhiên ngừng lại, cô nhanh chóng xoay người, húc đầu gồi lên đỉnh quần Mạc Tuân.
Mạc Tuân không hề phòng bị, lúc này nơi chỗ quần dâng lên cơn đau, thực sự bị cô húc đến.
Mạc Tuân rên khẽ một tiếng, khuôn mặt tuần tú trắng bệch, trán toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
Anh hoàn toàn không ngờ cô vậy mà lại tập kích anh.
Cô còn ra tay ác như thế, ác liệt húc đầu gối, anh không hề hoài nghỉ cô là muốn phế anh đi.
Cô gái tàn nhẫn này?
Đôi mắt trong vắt của Lê Hương rơi vào trên khuôn mặt tuần tú trắng bệch của anh, tiếng nói lạnh như băng: “Mạc Tuân, anh tốt nhất cách xa tôi một chút, đừng nên để ý đến tôi nữa, anh chết cái tư tưởng ấy đi! Dù cho tôi có ngủ với người đàn ông nào, cũng sẽ không ngủ với anh! Nếu có lần sau nữa, tôi thực sự sẽ phế anh đi, không có cây thịt đó, tôi xem anh thế nào còn ỷ vào nó mà hành hung!”
Nói xong, Lê Hương kéo cửa phòng, đi thẳng ra ngoài.
Lê Hương đến hành lang, gió lạnh bên ngoài phát đến mặt cô, cô chỉ có một ý niệm trong đầu, cô sẽ không bao ngờ muốn gặp lại Mạc Tuân nữa rồi?
Bỗng bước chân của cô khựng lại, bởi vì phía trước xuất hiện một bóng người trầm ổn, Mạc Từ Tước.
Mạc Từ Tước đang đợi cô.
Lê Hương trong nháy mắt che phủ đi tất cả tâm tư, cô không hề bắt ngờ nhìn Mạc Từ Tước, chiếc lưng xinh đẹp mềm thẳng tắp, đôi môi củ ấu nhếch lên nụ cười yếu ớt: “Bác Mạc, bác ở đây chờ tôi?”
Mạc Từ Tước lướt qua bả vai của cô nhìn thoáng qua toilet phía sau, nhàn nhạt hỏi: “A Đình thế nào?”
Ông biết cô và Mạc Tuân ở bên trong.
“Tôi đã dạy dỗ anh ấy một chút, anh ấy không sao đâu.”
Mạc Từ Tước dịch đôi mắt u trầm lên khuôn mặt nhỏ của Lê Hương, nữ hài cặp mắt sáng long lanh kia của cô đang vỡ ra từng tia sáng nhìn ông, thản nhiên như thường, Mạc Từ Tước trầm giọng nói: “Lê Hương, bây giờ cô là vị hôn thê của Tử Tiễn, tôi hy vọng cô có thể xử lý thích đáng tốt quan hệ giữa A Đình.”
“Bác Mạc, bác chỉ muốn nói với tôi những thứ này sao, tôi tưởng tính cách Bác Mạc là thích khống chế tất cả mọi thứ trong tay, mấy nhân tố không chắc chắn đều sẽ bị bác bóp chết từ trong trứng nước. Tôi trở lại Đế Đô, hiện tại lại kẹp ở giữa hai người con trai của bác, bác hẳn là nên để tôi biến mất mới đúng, nhưng bác như đổi tính vậy, như người cha hiền bao dung tôi tất cả. Tôi thực sự được yêu thương mà kinh sợ đấy, thật sự rất sợ, như vậy đi, chúng ta người thông minh không nói dài dòng. Vì sao? Là bởi vì mẹ tôi là Lâm Thủy Dao sao?”
Mạc Từ Tước nhìn cô bé đối diện, kỳ thực từ lúc Hải Thành, ông nên nghĩ đến cô là con gái của Lâm Thủy Dao?
Chỉ có con gái của Lâm Thủy Dao, mới có thể tỏa ra ánh sáng như vậy, rực rỡ mà chói mắt.
Mạc Từ Tước gật đầu: “Đúng vậy, là bởi vì mẹ cô là Lâm Thủy Dao, mấy năm nay tôi lại không tìm cô, nếu năm đó Lâm Thủy Dao dắt con gái rời đi, cũng sẽ không để người ta tìm được, thế nhưng tôi biết, sớm muộn cũng có một ngày cô sẽ trở lại, con gái của Lâm Thủy Dao sẽ trở về Đề Đô.”
Lê Hương hai mắt sáng lên, tinh thần xán lán, cô tiến lên một bước: “Bác biết gì về mẹ tôi, bác biết mẹ tôi đến từ đâu sao?”
Mạc Từ Tước gật đầu: “Biết.”
Lê Hương lại tiến lên một bước: “Vậy bác biết mẹ tôi bây giờ đang ở đâu sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!